Tôi phải siết chặt nắm tay thì mới có thể nhịn xuống sự kích động muốn ôm lấy cô ấy; đã lâu lắm rồi không còn ai nói với tôi câu này, câu nói này như đâm thẳng vào trong trái tim tôi, khiến cho tim tôi phải rúng động.
Lý Uyển Đình thật sự là một cô gái tốt, nhưng tiếc là tôi không xứng đáng với cô ấy.
Cô ấy ôm tôi một lúc rồi mới đứng thẳng người lại một lần nữa, khi cô ấy cúi người xuống nhặt cái túi lớn bị ném dưới đất lên, tôi để ý là bên trong túi đựng vài bộ quần áo sạch sẽ và một đống đồ bổ dưỡng. Cô ấy nhét tất cả chỗ đồ đó vào trong lòng tôi, cười nói: “Tôi sẽ đưa hóa đơn cho anh sau, anh nhớ hoàn tiền lại cho tôi đấy nhé.”
“Được, cảm ơn cô.”
“Tôi đi lấy xe đưa anh về khách sạn cái đã.”
Vốn dĩ căn hộ tôi sống ở thành phố Lộc đã bị tịch thu rồi, tôi có kỳ hạn một tuần để mang đồ đi; nhưng vì Lý Uyển Đình không đề cập đến chuyện đưa tôi về nhà, có lẽ là do cô ấy quan tâm đến tâm trạng của tôi.
Tôi tiếp nhận ý tốt của cô ấy, mà tôi cũng thật sự đang cảm thấy uể oải kiệt sức, tôi leo lên xe của cô ấy rồi ngồi ở chỗ ngồi phía đằng sau. Cô ấy tháo dây chun trên cổ tay, buộc tóc lại rồi thẳng thắn đạp chân ga.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT