Tôi đập tan từng đoạn ký ức từ từ từng chút một, đè nén lại hết thảy sự giận dữ và không cam lòng; đối với tôi mà nói thì đây chẳng phải là việc khó khăn gì. Tôi đã từng đàm phán với những người thương nhân vô cùng khôn khéo, cũng đã từng tranh đấu với những người đồng nghiệp hay ra vẻ đạo mạo. Chính vì thế việc khống chế tâm trạng của bản thân là một quá trình bắt buộc trong việc đối nhân xử thế, mặc dù tôi chưa bao giờ ngờ được là tôi còn phải thực hiện cái quy trình này ở một nơi lĩnh vực khác ngoài công việc.
Trương Thần chui ra khỏi vòng tay tôi, hôn một cái xuống cằm của tôi rồi nói: “Chúng ta về nhà đi.”
Vì vậy, chúng tôi rời khỏi khu trung tâm tắm rửa này, tôi là người lái xe đưa cả hai quay trở về biệt thự. Bác gái đi làm vội một mâm cơm, chúng tôi ăn tối trong sự hờ hững, tắm xong rồi mới quay về phòng ngủ một lần nữa.
Tối hôm nay Trương Thần không hề nói lắm lời, như vậy rất tốt, bởi vì tôi thực sự không có dư thừa sức lực để cãi vã hoặc là dỗ dành hắn.
Tôi móc mấy viên vitamin ra, nhai nát, uống chút nước rồi nuốt xuống. Trương Thần vừa nằm trên giường vừa hỏi tôi: “Thân thể cậu cảm thấy không thoải mái à?”
“Hơi hơi, thế nên nãy mới uống thêm mấy viên vitamin.”
“Có hữu dụng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play