Lâu
rồi mới gặp, tôi và Trương Thần lăn lộn làm tình hết cả một đêm, ngày thứ hai
tôi phải hao phí nghị lực rất lớn thì mới có thể bò ra khỏi giường để đi làm.
Đợi tới lúc tôi thắt xong ca-ra-vat mà Trương Thần vẫn còn đang ngủ, tôi sờ sờ
mặt của hắn, sau đó mới quay người rời khỏi cái biệt thự này.
Tôi
không gọi tài xế, bảng điều hướng có nói xung quanh đây có một trạm dừng xe
buýt, tôi vừa mới lên xe thì đã bị người ta nhận ra, một bác gái hô to: “Cậu có
phải là bí thư Trần không?”
Tôi
cảm thấy vô cùng không dễ chịu, chỉ cười phản bác: “Cháu không phải đâu ạ, chỉ
là trông giông giống với người ta thôi.”
Bác
gái bán tín bán nghi, nhưng ngược lại, tầm mắt bắn đến từ xung quanh đã giảm đi
rất nhiều.
Tôi
cố ý xuống xe buýt sớm hơn một trạm rồi đi bộ đến tòa nhà văn phòng, vừa tới
văn phòng, điện thoại di động của tôi đã kêu lên một tiếng, tin tức tiêu đề của
địa phương được đẩy lên trên —— [Đồng chí Trần Hòa Bình đi kiểm tra phương tiện giao thông công
cộng của thành phố…]
Truyền
thông phát triển mạnh mẽ là chuyện tốt, nhưng bản tin này xuất hiện quá nhanh,
tôi day day vùng giữa hai hàng chân mày, dặn dò các đồng chí trong Văn phòng
Giám sát Internet chú ý chuyện này một chút rồi quay lại tiếp tục chuyên tâm
vào công việc trong ngày. Đến giờ tan sở, mặc dù tôi vẫn còn rất nhiều việc
chưa hoàn thành nhưng điện thoại di động cá nhân của tôi đã reo lên; tôi ngước
mắt nhìn thời gian, mất mấy giây thì tôi mới kịp phản ứng lại, giờ tôi cũng đã
có người thúc giục tôi đến giờ tan tầm rồi.
Tôi
không nhịn được mà cười cười, nhận điện thoại, giọng nói của Trương Thần vào
thời khắc này nghe cực kỳ dễ chịu, mặc dù lời nói của hắn là: “Trần Hòa Bình,
nếu cậu còn không xuống dưới thì cậu tự về nhà mà chơi một mình đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT