“Vẫn được, không quá bận, cậu ăn xong cơm tối rồi à?”
“Chưa ăn gì cả đâu.” Trương Thần dập tắt tàn thuốc, ho khan một tiếng, chóp mũi cũng có chút hồng hồng: “Tôi đã đứng tạo dáng ở cái chỗ gồ ghề này chờ cậu nửa tiếng đồng hồ rồi đấy.”
Bây giờ trời đã vào thu, trên người Trương Thần chỉ mặc một cái áo gió dài, một chiếc quần dài cắt xén, mắt cá chân vẫn còn lộ ra ngoài, chân hắn còn đi một đôi giày thể thao bẩn thỉu.
“Không thấy lạnh à?”
“Tôi không cảm thấy lạnh.”
“Nói linh tinh, không lạnh thì làm gì có chuyện bị cảm khi đông về, cậu mau vào đi.” Trương Thần nở nụ cười, trực tiếp ngồi vào ghế phụ lái —— cái xe thể thao này của hắn chỉ có hai chỗ ngồi, vẻ bề ngoài rất khoa trương, vì thế hắn cũng chỉ có thể nhẫn nhịn cảm giác không thoải mái mà ngồi vào vị trí bên cạnh ghế tài xế.
Sau khi lên xe, tôi liếc nhìn Trương Thần, hắn co người lại thành một cục tròn tròn, vẻ mặt có chút tái nhợt, nom khá là đáng thương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play