Tôi bấm một lượt thích dưới ảnh của hắn rồi để lại một lời nhắn “Chúc mừng”.
Bắt đầu từ ngày đó, tôi và Trương Thần đã hoàn toàn cắt đứt liên hệ, chẳng cần gặp mặt, chẳng cần điện thoại cũng chẳng cần Wechat, ngay cả một cái like đầy xã giao cũng không còn quá quan trọng nữa.
Tôi bình yên trôi qua nửa năm, cho đến khi nhận được một cuộc gọi lạ —— Y tá tham gia sơ cứu tại hiện trường đã gọi điện cho tôi, cô ấy nói: “Xin hỏi anh có phải là người nhà của người tên Trương Thần không ạ? Anh ấy bị tai nạn xe hơi và hiện đang ở Bệnh viện Số Một. Xin anh hãy đến đây càng sớm càng tốt.”
Đầu óc của tôi ong ong quay cuồng, tôi siết chặt điện thoại di động, hỏi ngược lại: “Cô đã liên lạc với người nhà của hắn chưa?”
“Vẫn chưa, tôi mở khóa điện thoại di động của anh ấy thì chỉ thấy có đúng một người trong phần số điện thoại liên lạc khẩn cấp thôi, chính là số của anh.”
“Tôi sẽ chạy tới đó ngay, cô có thể gọi điện thoại cho mẹ của hắn.”
“Tôi đã kiểm tra danh bạ điện thoại di động của anh ấy rồi, nhưng tôi không hề thấy thông tin liên lạc của mẹ anh ấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play