Trương
Thần rất bình tĩnh, như tất cả các doanh nhân giỏi suy tính khác, hắn rất giỏi
kiểm soát cảm xúc của mình. Vì vậy hắn sẽ không hỏi tại sao tôi lại ở đây, cũng
sẽ không làm rùm beng lên rồi nói mấy lời không đúng mực, càng không bày tỏ ý
hối lỗi.
Hắn
đang nhìn tôi đầy dò xét, đánh giá tâm lý của tôi để có cách đối phó phù hợp
nhất, tôi đoán là hắn đã có sơ lược một số kế hoạch dự phòng trong đầu rồi, cho
dù hắn chẳng biểu hiện gì ra bên ngoài cả.
Tôi
đóng cửa lại đi đến trước mặt hắn cầm lấy chai rượu chưa mở, hắn vẫn bình tĩnh
nhìn chằm chằm tôi không nói gì, cũng không nhúc nhích.
Ngay
lúc đó, tôi muốn dùng chai rượu này để đập vỡ đầu hắn, cũng muốn đổ thẳng chai
rượu này lên đầu hắn, nhưng sau khi nghĩ lại vẫn là thôi.
Không
biết là tôi quá mềm lòng hay tôi quá hèn nhát, nhưng vào lúc này, khi tôi nên
trút bầu tâm sự thì tôi lại chẳng muốn làm gì cả.
Tôi
ngồi đối diện hắn, mở chai rượu ra rót một ly đầy rồi uống cạn.
Một
ly, hai ly, ba ly, đến ly thứ tư, một đôi bàn tay trắng nõn gầy guộc chặn lại
miệng cốc.
“Đừng
uống nữa.”
“Được,
không uống.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT