Cửa sổ đang rung lắc vang lên lách cách không ngừng đột nhiên bật toang ra. Gió lùa vào trong ào ào khiến rèm cửa tung bay phấp phới dữ dội. Quấn chặt trong chăn cùng với bờ vai co lại, cố che chắn cho mình khỏi cái lạnh giá. Dù vậy, anh vẫn không sao vượt qua được cái lạnh thấu xương như sắp ăn sâu vào tận xương tủy. Nếu cứ ngủ quên như thế này, anh có cảm giác như sáng mai mình có thể biến thành một xác chết không chừng. Bất đắc dĩ, Taekju bất chấp sự phiền phức cứ thế buộc mình phải đứng dậy.
Khi vừa đặt hai chân xuống sàn, toàn thân đều lạnh toát. Anh đã nghĩ tình trạng thể chất của mình khá ổn, nhưng có vẻ như mình đã nhầm. Trong thời gian mất ý thức, thể lực cũng bị giảm theo, phải mất khá nhiều thời gian mới hồi phục được như bây giờ. Lệt bà lệt bệt tới bên cửa sổ và khép cánh cửa hoàn toàn bị lật tung lại. Phải đến lúc ấy cơn gió lạnh buốt mới ngừng lại. Đôi vai anh tự nhiên run lên lẩy bẩy.
Sau đó, trong trạng thái nửa tỉnh nửa mơ anh trở lại giường. Nệm thì cứng và chăn thì quá ngắn, buộc anh phải co người lại càng nhiều càng tốt để toàn thân mới được bao phủ. Nói là phòng đơn chứ cơ sở vật chất ở đây quá kém. Làm anh càng quyết định rằng khi trở về an toàn thì nhất định sẽ tính toán thật đúng với trụ sở chính.
Nhân tiện đứng dậy, anh uống chút nước rồi lại nằm xuống. Tạm thời, Taekju chỉ muốn bình yên nghỉ ngơi một lúc mà không nghĩ ngợi gì cả. Nhắm mắt lại thì bất ngờ mái tóc anh bay lên. Lúc đầu cứ tưởng là do hơi nước từ máy tạo độ ẩm. Tuy nhiên, dần dần mọi thứ, từ tóc đến bộ quần áo bệnh nhân, ống truyền dịch cho đến chăn mền, đều bắt đầu tung bay dữ dội.
Mình rõ ràng đã đóng cửa sổ rồi mà? Nhấc mắt lên cùng với sự nghi hoặc.
“.......!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT