“Do tôi quá nóng mà thôi!” Đối mặt với sự chỉ trích mạnh mẽ của Bạch Nguyệt Hồ, Lục Thanh Tửu lại có thể cảm thấy chột dạ một cách kỳ tích, theo lý thuyết vốn dĩ việc này đặt ở xã hội loài người chỉ là một chuyện rất bình thường, nhưng không hiểu tại sao khi bị Bạch Nguyệt Hồ hỏi như thế này lại cứ y như rằng cậu đã làm chuyện gì đó không thể tha thứ vậy, không thể không giải thích một phen cho hồ ly tinh nhà mình hiểu, “Thật đó, lúc nãy tôi mặc áo lông đến đây, thời tiết ở đây lại nóng như vậy, nếu tôi mà còn cố mặc nữa thì sẽ bị bệnh luôn đó.”

Bạch Nguyệt Hồ quay đầu căm tức nhìn Cửu Phụng: “Cô lén mang cậu ấy đến đây làm gì? Muốn nhân cơ hội ăn cậu ấy luôn sao?”

Cửu Phụng trợn tròn đôi mắt quyến rũ, nói: “Không có đâu nha, cậu ta nhỏ như vậy, còn chưa đủ nhét kẽ răng tôi nữa là, tôi chỉ muốn nếm thử thức ăn ngày thường anh ăn thôi à……”

Bạch Nguyệt Hồ bình tĩnh nói: “Ngày thường tôi ăn uống rất đơn giản.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play