Lục Thanh Tửu bị bệnh đại khái tầm hai ba ngày mới hoàn toàn khỏi hẳn. Sau khi khỏi hẳn rồi cậu mới thở phào được một hơi nhẹ nhõm, vì biết mình sẽ không bị Bạch Nguyệt Hồ coi như động vật ốm yếu mà ăn luôn nữa rồi.

Mấy ngày nay tuyết rơi càng ngày càng lớn, liên miên mãi mà chẳng dứt, không lâu sau Lục Thanh Tửu liền nghe được tin từ miệng Doãn Tầm rằng đường lên trấn trên đã bị chặn lại do tuyết rơi nhiều. Giao thông nối hai nơi bị đứt đoạn, gần như thôn Thủy Phủ đã biến thành một thôn nhỏ bị ngăn cách với thế giới bên ngoài, chỉ có thể chờ đến mùa xuân năm sau tuyết tan ra thì mới có thể liên hệ lại lần nữa với những nơi khác.

Ký ức về mùa đông của Lục Thanh Tửu khi còn nhỏ rất chi là mờ nhạt, cậu chỉ mang máng nhớ rằng mùa đông thôn Thủy Phủ gian nan cực kì so với những mùa khác, đồ ăn cũng trở nên quý hiếm hơn do ít ỏi, rất khó ăn được mớ rau dưa nào tươi mới.

Mà bây giờ, Lục Thanh Tửu đã có được nhận biết sáng suốt về kiểu gian nan này, sau khi tuyết rơi đại khái khoảng năm sáu ngày, mạng và điện trong nhà sẽ cùng rủ nhau đi nghỉ. Hôm đó Lục Thanh Tửu còn đang ở nhà xem TV, kết cục đột nhiên căn nhà tối sầm lại một màu, Doãn Tầm thì vô cùng bình tĩnh, hiển nhiên là đã sớm liệu rằng chuyện này sẽ xảy ra: “Cắt điện rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play