๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑Mười ngày sau !Hàn đàm phía sau Vô cực Ma tông, một cột nước từ trong hàn đàm phóng lên trên cao, theo thủy tiến địa tận trời, tại phía dưới hình thành một đạo xoay tròn thăng không đích gió lốc, theo sau cột nước phóng lên trên là một đạo gió lốc xoáy tròn dần dần bốc lên trên cao, cột nước kia theo đó mà lơ lửng trong không trung, khí thế kỳ dị từ trong cột nước đó lan tràn ra bốn phía.Một lát sau cột nước đó quỷ dị dừng lại giữa không trung, đứng im bất động.

Theo thời gian trôi đi, cột nước đó chậm rãi ngưng tụ thành một khối băng.

Trong chớp mắt sau đó một khối băng khổng lồ quỷ dị đứng yên trong hư không, hàn khí lạnh đến tận xương tủy phiêu tán ra khắp nơi, mà trong khối băng lại có một chỗ đen hình người, như có như không ẩn hiện giữa khối băng.

Lại qua một lúc lâu nữa, một tiếng nổ “ầm” vang lên, khối băng hóa thành từng mảnh băng nhỏ nổ mạnh bắn ra khắp bốn phía.

Mà giữa đám mảnh băng đang bắn ra khắp nơi đột nhiên lại xuất hiện một người, chính là Đinh Hạo đã bế quan được mười ngày.Chỉ thấy thân hình cao lớn của Đinh Hạo lộ ra, cả người lại tản ra một cỗ mị lực kỳ dị, thần thái rất tốt.

Mặc dù vẫn chỉ là tu vi Nguyên anh kỳ, nhưng cảm giác so với trước đây lại có ít nhiều bất đồng, nhưng rốt cuộc là bất đồng ở chỗ nào thì lại không thể nói ra thành lời được.- Tiểu tặc, ngươi rốt cục cũng đã xuất quan rồi.

Ngươi rốt cuộc đã có biến hóa gì ? Sao ta lại cảm thấy ngươi so với trước kia dễ nhìn hơn rất nhiều thế ?Vừa mới chui từ tảng băng ra thì Đinh Hạo đã nghe thấy giọng của Phùng Tinh Nhiên.

Cười dài một tràng, hắn trả lời:- Ngươi chẳng lẽ hoa mắt rồi sao ? Sao ta lại không cảm thấy được biến hóa gì thế ? Mà cũng đã mười ngày rồi, ngươi sao không theo cha ngươi trở về tông môn mà lại vẫn ở lại đây làm cái gì ?Nghe Đinh Hạo vừa mới xuất quan đã nói những lời như vậy, Phùng Tinh Nhiên cả giận nói:- Tên chết tiệt không có lương tâm nhà ngươi, thật là phí công bản cô nương ở đây đợi ngươi mười ngày trời.

Không ngờ ngươi vừa mới xuất quan đã nói những lời như vậy, đúng là không biết tốt xấu !Đinh Hạo cười xòa một tiếng, im lặng cam chịu, rồi sau đó đi đến bên cạnh Phùng Tinh Nhiên không chút khách khí nắm lấy tay nàng, dẫn nàng đi về hướng Vô Cực Ma tông, trên đường đi hỏi:- Cha người và Thiên Yêu Niếp Thiên hai người đã về tông môn chưa ? Ta vắng mặt mấy ngày nay, Vô Cực Ma tông có xảy ra chuyện gì không ?Thấy Đinh Hạo không chút ngại ngùng nắm lấy tay mình, Phùng Tinh Nhiên vốn đang định nổi giận trong nháy mắt chuyển thành vui mừng, trở mặt quả thật là nhanh.- Cha ta không biết rốt cuộc là cùng lão quái vật Huyết Ma Liệt Sơn bàn tính chuyện gì mà mười ngày nay vẫn chưa rời khỏi cái phòng nát của ngươi.

Nếu như không phải ngươi thực lực thấp kém, ta còn cho là bọn họ đã bị ngươi ám hại rồi !Nghe Phùng Tinh Nhiên nói như vậy, Đinh Hạo trong lòng cười khổ, thầm nghĩ mấy người Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên và Huyết Ma Liệt Sơn hẳn là đã bị Kiếm quyết của tiên giới hấp dẫn.

Nghĩ lại cũng khó trách, loại bảo vật như kiếm quyết tiên giới chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, người bình thường cả nghe cũng chưa từng nghe.

Mà bây giờ lạc đến tay bọn họ, bọn họ không từ kiếm quyết kiếm được chút chỗ tốt thì sao có thể đối mặt với tuyệt thế tu vi của chính mình.

Chính vì thế khi bọn họ nghe được mình bế quan trị thương chưa ra thì cố nán thêm vài ngày xem xét, tâm ý thế nào không nghĩ cũng biết.Nghĩ đến đây, Đinh Hạo lãnh đạm cười nói:- Nguyên lai là như vậy ! Ta còn tưởng là ngươi thực sự ở chỗ này đợi ta xuất quan mười ngày trời, hóa ra thực sự thì là đợi cha ngươi.

Còn đến chỗ ta chắc là do ở trong Vô Cực Ma tông nhàm chán, không có ai chơi đùa với ngươi chứ gì ?Nhìn vẻ mặt của Đinh Hạo, Phùng Tinh Nhiên biết là hắn đang nói đùa trêu mình.

Mà lúc trước khi mình bị một kẻ trong bốn người Thị Hồn tông đuổi theo, Đinh Hạo đã không hề để ý đến nguy hiểm của bản thân mà quay ngược lại cứu mình đã khiến Phùng Tinh Nhiên hiểu được lòng Đinh Hạo.

Nàng yêu kiều hừ lên một tiếng, nói:- Lang tâm cẩu phế ! Tâm ý của bản cô nương như thế nào ngươi chẳng lẽ lại không biết, bây giờ lại còn giễu cợt ta như vậy.

Ha ha, bất quá bản cô nương đại nhân đại lượng, không thèm so đo với ngươi !Nói xong nàng liền ngả thân thể mềm mại của mình vào lòng Đinh Hạo, không chút để ý đến thân phận nữ nhi.Thấy đã sắp đến Vô Cực Ma tông, Đinh Hạo liền đẩy Phùng Tinh Nhiên ra một chút, trần giọng nói:๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play