[[Mỹ Thực] Sinh hoạt mỹ vị sau khi trở về thành phố- Calantha]

Gương mặt Khâu Ái Đình thấp thỏm nhìn Hà Tại Ngôn, ý tưởng này thực sự khả thi sao?

Hà Tại Ngôn hơi ngạc nhiên, anh không ngờ La Thanh Mai sẽ tự mình làm đồ ăn đem bán ở miếu Thành Hoàng, còn đưa ra đề nghị như vậy cho Khâu Ái Đình.

Bởi vì những chính sách mấy năm qua, hầu hết mọi người đều có tâm lý từ chối tự kinh doanh, cho rằng đây là con đường tư bản, là đang đùa với lửa, tốt hơn hết thì cứ tìm một công việc chính thức là an toàn nhất.

Nhưng đối với những người nông dân lên thành phố bán mớ rau, con cá...Mặc dù xem thường những người buôn bán nhưng họ vẫn mua chúng, thật sự rất mâu thuẫn.

“Ái Đình, tôi cảm thấy ý tưởng này của tôi rất khả thi, cậu đi tìm Hắc Bát để cậu ta làm chung với cậu, nếu đã làm thì phải làm lớn chút, làm với quy mô nhỏ thì có thể kiếm được bao nhiêu tiền chứ?”

Từ sự việc này, Hà Tại Ngôn càng tò mò về La Thanh Mai hơn, cô nấu ăn ngon, suy nghĩ cũng không hề cứng nhắc bảo thủ, hơn nữa trên người cô luôn có một loại khí chất rất đặc biệt, hoàn toàn không giống đứa trẻ được sinh ra ở những nhà công nhân bình thường.

Hà Tại Ngôn thèm thuồng nghĩ tới món sườn dê nướng mà anh ăn vào đêm giao thừa năm trước, ngoài giòn trong mềm, ăn cực kỳ ngon.

Theo như miêu tả của Khâu Ái Đình, lúc La Thanh Mai nấu món này có rất nhiều quy trình phức tạp, nhưng để ăn được món ngon thì tất cả đều đáng giá!

Anh không biết cụ thể kỹ thuật nấu nướng của La Thanh Mai như thế nào, nhưng từ món sườn dê nướng này có thể thấy được, cô ấy hiểu biết rất nhiều về  thức ăn, chỉ cần cung cấp nguyên liệu nấu ăn cùng với tiền công cho cô ấy liền có món ngon ăn, về sau anh cũng không cần ngược đãi bao tử mình nữa.

Hà Tại Ngôn nhìn Khâu Ái Đình đi tới nhà Hắc Bát ở kế bên gõ cửa, anh nghĩ ngợi, rồi vào nhà lựa chọn nguyên liệu nấu ăn, chọn ngày không bằng gặp ngày, vậy hôm nay nhờ cô ấy nấu món canh này luôn đi.

La Thanh Mai mang sữa gạo xay vào trong phòng để lên men, khi cô bước ra khỏi phòng liền thấy Hà Tại Ngôn cùng với Khâu Ái Hồng đang mang đồ đạc vào.

"Chị Thanh Mai, chị Thanh Mai, anh Hà có chuyện cần nhờ chị giúp đỡ." Khâu Ái Hồng chạy đến chỗ La Thanh Mai, nhét trong tay cô một viên kẹo bơ cứng hình con thỏ lớn màu trắng.

La Thanh Mai sờ đầu cậu nhóc, nhìn về phía cái rổ trong tay Hà Tại Ngôn, là một con gà ác.

"Hôm nay em hơi bận, để hôm khác có được không?" Hôm nay cô muốn làm một ít bánh bát đường trắng, nếu như còn giúp làm đồ ăn, cô sợ mình làm không tốt.

"Anh định nhờ em nấu một nồi canh gà ác, phù hợp với người lớn tuổi, sẽ không tốn nhiều thời gian đâu, nếu có cần hỗ trợ gì, anh có thể giúp một tay."

La Thanh Mai nghe nói là nấu canh, cô do dự một chút, đúng là không tốn quá nhiều thời gian.

"Được rồi." La Thanh Mai vào trong thùng gạo, còn khoảng hai cân, bây giờ là mười giờ hơn, ăn cơm trưa xong xay tiếp cũng chưa muộn.

"Anh muốn thêm vào canh gà cái gì? Muốn nó có tác dụng trên phương diện nào?" Cô thấy nhà họ Hà cũng không giống dáng vẻ thiếu tiền, vậy trong nhà chắc hẳn đã chuẩn bị đầy đủ nguyên liệu.

Hà Tại Ngôn không trả lời mà hỏi ngược lại: "Em cảm thấy người lớn tuổi ăn cái gì thì thích hợp?”

"Dưỡng gan bổ thận, dưỡng khí bổ huyết, anh còn mang tới thứ gì nữa, để em xem qua một chút." La Thanh Mai nhận lấy cái rổ, bắt đầu tìm kiếm. Trừ gà ác ra, còn có một quả táo đỏ, đương quy, hoàng kỳ, nhân sâm... được trộn lộn bỏ vào một cái túi lớn.

La Thanh Mai nhìn thấy thì có chút đau lòng, những dược liệu này đều thuộc loại chất lượng cao, bây giờ bị trộn chung lại một chỗ theo cách này, mùi vị sẽ biến đổi, ảnh hưởng tới công dụng của dược liệu!

"Không cần bỏ nhiều thứ như vậy đâu, em nghĩ anh nên tách riêng từng loại một ra để dễ bảo quản." La Thanh Mai ước chừng trọng lượng của con gà ác, sau đó bắt đầu lựa chọn nguyên liệu.

"Ở nhà anh có nồi gốm đen không? Chốc nữa cắt vài miếng chân giò hun khói nấu chung với canh, hương vị sẽ càng ngon hơn nữa."

"Hay em trực tiếp tới nhà anh đi, nhìn xem còn cần tới cái gì, cứ cầm thẳng lên là được." Hà Tại Ngôn nói.

"Vậy sang nhà anh nấu luôn cho tiện, khỏi phải chạy qua chạy lại thêm phiền phức." Như vậy tương đối dễ dàng hơn, dù sao lát nữa cô cũng phải dùng nhà bếp để làm bánh, La Thanh Mai nghĩ.

"Như vậy cũng được."

Khâu Ái Đình vất vả lắm mới thuyết phục được Hắc Bát rời giường cùng cô ấy đi đến nhà máy để hỏi việc bán buôn, cô ấy vừa mở cửa sân, liền gặp La Thanh Mai cùng Hà Tại Ngôn sóng vai đi tới. 

Khâu Ái Đình hơi sững người một lúc, giơ tay lên chào hỏi, trong lòng rất tò mò, hai người này thân thiết nhau từ lúc nào vậy?

Ông nội đang xem tivi cùng với bà nội Hà, nhìn thấy cháu trai dẫn theo một cô gái trở về, trên mặt nở một nụ cười tươi như hoa, nhiệt tình chào hỏi.

Bà nội Hà đắm chìm vào việc xem TV, bà chỉ liếc mắt sang nhìn một cái rồi lại tiếp tục xem.

La Thanh Mai thoáng nhìn qua hộc tủ TV, âm thầm ngạc nhiên trong lòng, là TV màu, cái màn hình này còn lớn hơn cái ở nhà bác cả, giá của nó cũng không rẻ đâu.

"Ông nội bà nội, đây là đồng chí La Thanh Mai, sườn cừu nướng mà nhà chúng ta ăn dạo trước là do cô ấy làm."

Mắt ông nội Hà sáng rực lên, không ngừng khen ngợi: "Cô La kỹ năng nấu nướng của cô rất tốt, sườn dê nướng kia nấu cực kì khéo, ngoài giòn trong mềm, cực kỳ ngon miệng, thịt mềm dễ tách khỏi xương, đến ông lão như ông còn thích ăn."

La Thanh Mai hơi ngại ngùng khi được khen: "Ông thích là tốt rồi ạ."

Hà Tại Ngôn đợi ông nói hết câu rồi mới mở miệng: "Phòng bếp ở chỗ này, em đến xem muốn dùng cái gì."

La Thanh Mai vỗ vỗ mặt, đi theo tiếng nói đi vào phòng bếp, không khỏi kinh ngạc trừng mắt nhìn. Phòng bếp nhà họ Hà rất lớn, ngoài lò đất ra còn có mấy cái bếp than, hai cái tủ bát kê sát nhau, dưới chiếc bàn dài có hai lớp ngăn là các loại xoong nồi, gốm sứ… được xếp ngay ngắn, hầu như các mặt hàng đang có trên thị trường đều có đủ.

Không những thế, La Thanh Mai còn nhìn thấy những chiếc bát đĩa xinh đẹp được úp ngược trong tủ, cô nghĩ thầm, thì ra cũng có người giống mình, món ngon nhất định phải đi kèm cùng dụng cụ nấu ăn đẹp mắt, như vậy lúc ăn uống sẽ cảm thấy món ăn ngon hơn! Cô thu lại ánh nhìn, bắt đầu xử lý con gà ác.

Gà ác đã được đặc biệt làm sạch cẩn thận, nhưng La Thanh Mai vẫn tỉ mỉ mát-xa con gà, sau đó cô lấy ra một cái bát, ngâm cái nguyên liệu lúc nãy được chọn, truyện được dịch miễn phí bởi app t y t

Hà Tại Ngôn vẫn luôn để ý tới ánh mắt của La Thanh Mai di chuyển tới lui mọi góc của nhà bếp, thời gian dừng mắt nhìn không giống nhau, anh đoán rằng có lẽ cô rất thích các dụng cụ liên quan tới nấu ăn.

Ngay lúc cô đang bận rộn, anh mở tủ bát ra, kéo ngăn tủ đựng đồ khô ra: "Ở đây còn có hoa quả khô, em xem thử.”

Hai tay La Thanh Mai đang dính nước, cô không thể lục lọi bên trong được, cô nghiêng đầu nhìn ngăn kéo một chút, bên trong chất đầy túi cùng chai lọ.

Cô suy nghĩ một chút rồi nói: "Em muốn đậu ván trắng, nấm hương khô." Nói xong cô lau khô tay, cầm dao cắt vài miếng thịt chân giò, đặt trên thớt.

Mới nãy cô ngửi thấy mùi của hải sản khô, nếu như nấu canh gà theo kiểu bình thường, cô sẽ làm theo công thức khác, thịt gà mà nấu cùng với mực khô, mùi vị sẽ không được ngon.

Sau khi xử lý hết nguyên liệu, La Thanh Mai nhét chúng vào trong bụng gà ác, sau đó khâu bụng gà lại, để trừ một kẽ hở nhỏ, để trong nồi gốm đen, đổ đầy ắp nước vào nồi, rồi đậy nắp lại.

"Em thấy trong sân nhà anh có cát, nấu canh cách một lớp cát, mùi vị canh gà sẽ ngon hơn rất nhiều." Cô quay người nói với Hà Tại Ngôn, người đã đứng sau lưng quan sát từ nãy đến giờ.

Lúc nãy đang bận rộn cho nên cô không có cảm giác gì, bây giờ cô cảm thấy ánh nhìn phía sau có hơi thở trắng trợn, làm người khác mất tự nhiên.

Hà Tại Ngôn hiểu ra, nói: "Để anh đi lấy." Anh đổ đầy cát vào chiếc nồi sắt cũ, sau đó đặt trên bếp than, rồi vùi nồi gốm đen vào trong cát.

"Đừng mở nắp giữa chừng, chờ đến buổi tối có thể mang canh ra uống." Lúc cô mát-xa cho gà ác để tăng cường thêm công dụng của nó, thời gian nấu chín càng lâu, gã sẽ càng tiết ra toàn bộ tinh hoa của nó thấm vào trong nước canh, cực kỳ bổ dưỡng.

Dù sao đồ ăn bồi bổ cũng không bằng bốc thuốc đúng bệnh, trong nồi canh gà ác này cô có bỏ thêm một ít dược liệu, công dụng sẽ tốt hơn canh gà bình thường rất nhiều.

Hà Tại Ngôn gật đầu: "Anh sẽ nhờ ông nội. Làm lỡ mất thời gian của em rồi, vậy chút nữa sẽ sang làm trợ thủ cho em."

"Không cần, không cần, em tự làm một mình là được rồi." La Thanh Mai vội vàng từ chối.

Tuy cô đã nói vậy nhưng Hà Tại Ngôn vẫn tới giúp đỡ, La Thanh Mai hơi khó xử, nếu vậy thì tiền nấu canh mình không nên lấy nhỉ?

Năng lực của Hà Tại Ngôn rất tốt, trong lúc cô chuẩn bị bữa trưa thì anh đã xay xong gạo, mà lúc này, La Thanh Mai cũng đã chuẩn bị xong bữa trưa, cô cũng không nấu phức tạp, là một món mì và hai món rau trộn.

Củ cải trắng bào bào sợi, chần qua nước sôi, rồi thêm tương ớt, dầu mè, dấm trộn gỏi, xào cùng với đậu phộng.

Cô cố ý nấu nhiều hơn bình thường, ý muốn mời Hà Tại Ngôn ở lại dùng cơm.

Hà Tại Ngôn cũng không khách sáo, bưng bát ngồi xuống trước bàn, dù là món ăn đơn giản nhất, nhưng đã qua tay La Thanh Mai, hương vị chắc chắn sẽ không tệ.

La Thanh Mai thở phào nhẹ nhõm, thật may mắn vì lúc nãy cô nấu nhiều hơn chút, nếu không lúc thiếu đồ ăn sẽ rất mất mặt.

Lúc này Khâu Ái Đình hào hứng trở về nhà, chuẩn bị báo tin tốt cho La Thanh Mai: Nhà máy đã đồng ý cung cấp một ít mặt hàng với giá thấp để cô ấy mang đi bán.

Tuy nhiên, vừa bước vào cửa, cô ấy liền thấy Hà Tại Ngôn đang cùng La Thanh Mai và em trai mình cùng ngồi ăn cơm, không khỏi sửng sốt.

Đây đúng là nhà của mình rồi, vậy mà anh Hà lại ăn cơm ở nhà cô! Trời ơi, đây là lần đầu tiên!

Từ nhỏ đến lớn, chỉ cần anh Hà ở nhà, anh đều sẽ ăn cơm cùng với ông bà nội, chuyện ăn cơm ở nhà người khác đối với anh ấy là chưa bao giờ tồn tại.

La Thanh Mai nhìn thấy Khâu Ái Đình quay trở về, cô thở phào nhẹ nhõm: "Ái Đình, cậu về rồi, lại đây ăn cơm." Vừa rồi cô cứ cảm thấy không được tự nhiên.

Bước chân Khâu Ái Đình hơi run rẩy, lúc cầm bát múc mì sợi, cô không nhịn được mà nhìn Hà Tại Ngôn và La Thanh Mai. Không phải như cô nghĩ sao? Nhưng mà nghĩ lại hai người đó trông rất đẹp đôi.

Hà Tại Ngôn thích nhất là củ cải bào sợi, đối với anh thì có hơi cay một chút nhưng cực kì đưa cơm, hơn một nửa bát là anh ăn. Anh trừng mắt cảnh cáo Khâu Ái Đình, người thường xuyên nhìn trộm anh, đừng có nói nhảm trước mặt La Thanh Mai.

Khâu Ái Đình rụt cổ, cắm mặt vào ăn cơm, trong lòng âm thầm xin lỗi La Thanh Mai, không phải tôi không muốn nhắc nhở cậu, mà anh Hà thật sự rất đáng sợ!

Lúc Hà Tại Ngôn về đến nhà, hai ông bà vẫn đang chờ anh về ăn cơm, đầu tiên anh xin lỗi ông bà, sau đó bới nửa bát cơm rồi ăn cùng với họ.

Đối với lượng cơm hằng ngày của cháu trai, hai ông bà rất rõ ràng, thấy hôm nay anh ăn ít hơn bình thường, lập tức liền hiểu rõ nguyên nhân.

Ông nội Hà cười hỏi: "A Ngôn, hôm nay cô La làm món gì ngon thế?"

Hà Tại Ngôn nghe ông nội hỏi, khóe miệng cong lên: "Mì sợi, còn có củ cải bào sợi xào với đậu phộng, mùi vị rất ngon."

Bà nội Hà không kìm được mà nói: "Con ăn no rồi, mùi vị có thể không ngon sao? Con thích con bé sao? Vậy cũng không thể học theo người ta đùa bỡn lưu manh được!"

Hà Tại Ngôn bật cười: "Bà nội, xem bà nói kìa, con là loại người như vậy sao?"

"A Ngôn, con sẽ không phải là coi trọng tài nấu nướng của người ta đó chứ?" Ông nội Hà lo lắng hỏi.

"Ông nội, ông suy nghĩ nhiều quá rồi, người nấu ăn ngon trên đời nhiều như vậy, chẳng lẽ con đều muốn cưới hay sao? Đương nhiên là còn có nguyên nhân khác rồi." Khóe miệng Hà Tại Ngôn vẫn luôn cong lên, tìm người mình thích không dễ, anh phải suy nghĩ kỹ làm sao để chiếm lấy trái tim người đẹp mới được.

Truyện được Team Calantha dịch và được đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT. ( truyện trên app tyt )

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play