Sau khi đóng cửa, cơn mưa như trút nước không tạt vào trong quán mà xối qua bên sân vườn, mưa lớn theo khe hở của đường ống chảy xuống, chỉ trong chốc lát, nước trong sân ngập đến khoảng chừng một ngón tay.
May mà bình thường họ rất chú ý đến việc quét dọn vệ sinh, cửa xả nước trong sân cũng không bị tắc, nhưng tốc độ chảy ra hoàn toàn không theo kịp tốc độ tràn vào.
Vương Bích Ngọc lo lắng nói: “Không biết mưa lớn thế này thì nước sông Hoài Tần có dâng lên không nữa?”
Lưu Linh Kiều quay đầu nhìn Vương Bích Ngọc: “Chắc không đâu, nơi này không phải thông ra Đại Giang sao?”
“Vì là thông ra Đại Giang nên mới sợ đó.” Vương Bích Ngọc thấp giọng nói: “Tôi nhớ hồi còn bé, có một năm cũng mưa lớn suốt một ngày một đêm, cả con đường đều ngập trong nước, dâng đến tận cả bắp chân.”
Lưu Linh Kiều nghe thế cũng không khỏi lo sợ: “Mưa đá lớn như vậy, không biết trong nhà sẽ sao đây?”
“Đợi lúc đó rồi tính.” Vương Bích Ngọc nhìn mưa đá rơi xuống sân, nước sẽ không tràn vào nhà chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play