Hạ Lam: người đâu, mang đàn và kiếm ra cho ta
nghe xong chủ thị ai nấy đều ngấm ngầm hiểu chuyện gì sắp xãy ra. Ai ngờ lại ra 1 chuyện khiến ai cũng bất ngờ
Hạ Lam cầm kiếm lên đưa cho Nhạn Diên còn mình thì ngồi xuống bắt đầu đánh đàn, nữ tử yếu đuối như vậy thì làm sao mà biết múa kiếm đứng là muốn làm bẻ mặt của Nhạn Diên ngay tại đây. Nhìn thấy Hạ Lam tấu khúc nhạc mọi người bắt đầu cười thầm trong lòng. Nhạn Diên không còn cách nào cũng đành múa kiếm. Mỹ nhân múa kiếm thướt tha yểu điệu nhưng trong từng đường múa đều có sự dứt khoát ra chiêu vô cùng đẹp mắt, Hạ Lam tấu nhạc hòa cũng màn múa của Nhạn Diên khiến cho màn múa kiếm này trở nên vô cùng hay và đẹp
Sau khi hết tiếng đàn thì màn múa kết thúc Nhạn Diên đi lướt qua mặt của Hạ Lam, cô đã nghe Hạ Lam thì thầm 1 câu: cẩn thận với nhị hoàng tử. Nhạn Diên dù rất kinh ngạc nhưng bên ngoài lại không để lộ vẻ gì sau khi về tới chỗ cô nhìn Manh Hậu đang ngồi đó mặt bà cũng không chút lay động
Tiệc diễn ra tới tận tối muộn khi về tới phòng Nhạn Diên đã mệt lã mà ngủ thiếp đi. Lúc này Xung La nằm bên cạnh Nhạn Diên sau khi xác nhận Nhạn Diên đã ngủ say liền đi ra ngoài
ở trong 1 mật thất có 2 bóng người chờ đợi hắn từ lâu, nam tử đó chính là Hàn Lâm còn nữ tử là Hạ Lam. Tới sáng gần khi mặt trời mọc Xung La mới trở về phòng lúc này Nhạn Diên còn đang yên giấc. Nhìn mỹ nhân đang ngủ say trên giường trong lòng Xung La lại không chút rung động hắn đã vạch lên 1 kế hoạch để triệt để lợi dụng Nhạn Diên
Sau buổi sáng khi Nhạn Diên thức giấc người hầu đi vào hầu hạ cô nhưng nhìn họ là biết không cam lòng, có lẽ việc cô là người khiến cho nhị hoàng tử thay lòng đối với con gái tướng quân khiến họ căm ghét cô, nhưng vì thân phận thấp kém họ cũng chỉ dám giữ trong lòng không dám thể hiện ra bên ngoài. Nhạn Diên cảm nhận rất rõ cái sự căm ghét của họ đối với cô,
Nhạn Diên: nhị hoàng tử đâu rồi?
- dạ đã đi tập bắn cung cùng các binh sĩ rồi ạ
Nhạn Diên: ngài ấy có căn dặn bảo ta đi làm gì không?
- ngài ấy không bảo cô làm gì hết
nói xong các nô tì hành lễ rồi ra ngoài không để cô hỏi thêm gì Nhạn Diên cũng đành bất lực. Cánh cổng đó quá cao lớn thêm các xạ thủ bất cứ lúc nào cũng có thể bắn cô thành bãi thịt xây, càng nghĩ Nhạn Diên càng u sầu thì bỗng phía bên ngoài ban công có tiếng gõ Nhạn Diên ngoái đầu nhìn thì thấy Manh Linh đến cô vội chạy ra mở cửa cho Manh Linh
Nhạn Diên: công chúa, sao lại không đi cửa chính, lỡ cô bị té rồi sao
Manh Linh: ta thấy nhị ca ở khu săn bắn sợ cô 1 mình nhàm chán nên tìm cô đi chơi nè
Manh Linh lại nắm tay Nhạn Diên 2 người nắm tay nhau cùng chạy ra khỏi vương cung, nỗi buồn chán của Nhạn Diên lập tức hết ngay, Manh Linh đã đưa Nhạn Diên đi lên trên 1 đồi núi cách vương cung khá xa, 2 người cùng trèo lên cái cây cao nhất Nhạn Diên lần đầu nhìn thấy toàn cảnh của Xung Manh thật sự rất đẹp, thảo nguyên và những đứa trẻ, các khu huấn luyện binh sĩ và lớp học còn thấy các khu chợ to nhỏ mọi người cùng nhau sinh sống rất êm ấm. Từng cơn gió thổi lay loạn tóc của Nhạn Diên đất nước Xung Manh này thật sự rất tốt đẹp, ở đây cô có thể làm những gì cô muốn mà không bị săm soi, cũng không cần phải lo lắng về tương lai mờ mịt vậy đây có phải là tự do mà cô muốn không? .
Truyện FullSau khi chơi thoải thích Manh Linh đưa cô về cung cả 2 cùng nhau ăn uống, có cả Xung La hình như ở đây rất vui không hề có 1 chút trói buột nào cả
Sau khi ăn xong Manh Linh có việc đành phải đi trước chỉ còn Nhạn Diên và Xung La, cô liền nói: nhị hoàng tử, tôi có thể gửi thư về cho nhà được không?
Xung La: được cô cứ gửi nhưng người đưa thư là ta
Nhạn Diên mỉm cười vui vẻ, Xung La đem đến mực và giấy cho cô sau đó Nhạn Diên liền viết 1 bức thư
nội dung thư: Tố Di muội muội ta là Nhạn Diên đây muội có khỏe không, trên đường chạy trốn ta có vô tình gặp chuyện nhưng hiện tại ta rất khỏe, Tố Cầm di nương có khỏe không? còn cha của ta nữa ta mong cha sẽ dừng việc tìm kiếm vì ta đang ở 1 nơi rất xa mong mọi người hãy quên ta mà sống an ổn - Kiều Nhạn Diên -
sau khi viết xong đưa thư cho Xung La, Xung La liền bảo cô chờ hắn sau đó hắn rời đi, Xung Lan đến 1 nơi và yêu cầu nữ tử trước mặt: Hạ Lam muội đọc hiểu ngôn ngữ nước Phổ, hãy viết lại cho ta 1 bức thư: con bị giam ở nước Xung Manh chính đại hoàng tử đã bắt con đến đây, cha mau cứu con. - Kiều Nhạn Diên -
Hạ Lam nghe nhị hoàng tử nói vậy thì nói: nếu ngài muốn lừa vương gia thì ít ra cũng phải có gì đó làm vậy chứng minh thân phận, nếu đưa không chưa chắc ông ta sẽ nghe
Xung La trầm nghâm 1 lúc lâu sau đó gật đầu
Hạ Lam: ta cho ngài 3 tháng nếu sau 3 tháng không làm xong ta sẽ rút lui
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT