Chu Bỉnh Trừng chưa từng đến đại đội cảnh sát giao thông nên anh ấy liền tìm kiếm vị trí của nó trên bản đồ, thấy nơi đó cách đây cũng không xa, vốn anh ấy định đi xe điện, nhưng lại nghĩ lát nữa còn phải kéo hai tên say rượu trở về, nên liền đổi thành sử dụng xe hơi của Chu Chức Trừng, xe này hẳn là đã lâu không ai lái qua, mặt trên đã phủ đầy một tầng bụi.
Anh ấy nghĩ tới người đàn ông Chu Chức Trừng gọi cho chắc là Giang Hướng Hoài, dù sao quan hệ của hai người bọn họ càng giống anh em ruột hơn.
Nhưng anh ấy không ngờ lại nhìn thấy Giang Hướng Hoài đang ngồi xổm trước cửa đội cảnh sát giao thông, còn Chu Chức Trừng thì đang đứng ở bậc thang phía sau, cô từ từ nằm sấp lên lưng anh, hai tay móc vào cổ anh, hai chân cũng tự nhiên quấn quanh eo anh .
Mà Khương Lê thì đang được Triệu Diên Gia đỡ, Triệu Diên Gia nhíu chặt mày, không vì cái gì khác, chỉ bởi vì anh ta rất lo lắng không biết tên ma men này có ói ra người anh ta hay không.
Giang Hướng Hoài cõng Chu Chức Trừng, xoay người nói với cảnh sát Vương: "Xin lỗi, tối nay làm phiền ông rồi.”
Cảnh sát Vương không kiên nhẫn nói chuyện với loại người khách khí khách khí này, ông ấy khoát tay: "Không quấy rầy, đây là công việc của tôi mà."
Lát sau ông ấy chợt nhớ tới cái gì đó: “À đúng rồi, đợi lát nữa anh trai luật sư Chu cũng tới, tôi vừa mới thông báo cho người nhà bên Khương Lê, chỉ thấy ghi chú thích trong danh bạ là NPY, thanh niên các cậu đúng là đều thích viết tắt, tôi đoán chắc là bạn trai của cô ấy, nên tôi liền gọi qua, thì ra người ở đầu dây bên kia la Chu Bỉnh Trừng, quanh đi quẩn lại mấy người các cậu đều là người một nhà, Chu Chức Trừng thì lại là bạn gái cậu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT