"Ở trên tòa án, nếu như tâm
tình cô quá mức kích động, nói năng lỗ mãng, khả năng lớn sẽ khiến cho thẩm
phán cảm thấy thêm phản cảm với cô, nhất là vụ án liên quan tới vấn đề hôn nhân
gia đình như thế này, thẩm phán cũng là người, cũng có tâm tình, có thể để cho
luật sư thay cô nói một ít lời không thân thiện, cô chỉ cần biểu hiện sự bất
đắc dĩ và đáng thương của mình là được rồi."
Nhưng người phụ nữ vẫn giãy giụa:
“Liệu thẩm phán có thực sự tin rằng tôi bị bệnh tâm thần không?”
Chu Chức Trừng cười: "Không
đâu, quan tòa chỉ xem trọng chứng cứ, con trai cô chưa đến hai tuổi, nếu cô
muốn giành được quyền nuôi dưỡng, thu thập chứng cứ là chuyện dễ như trở bàn
tay, trừ phi có chứng cứ chứng minh cô ngược đãi con trai hoặc mắc bệnh truyền
nhiễm không thích hợp chăm con."
Khi buổi phát sóng trực tiếp sắp kết
thúc, phòng phát sóng trực tiếp bỗng nhiên nghênh đón hai người đàn ông, điều
này khá bất thường.
Người đàn ông đầu tiên nói:
"Tôi chỉ muốn ba luật sư nam trả lời."
Chu Chức Trừng đồng ý, điều này là
bình thường, nhiều người cho rằng cùng giới sẽ dễ hiểu nhau hơn, cũng giống như
phụ nữ thường sẵn sàng tìm đến những luật sư nữ để xin tư vấn hơn khi ly hôn.
Anh ta còn chưa bắt đầu nói, đã
nghẹn ngào ủy khuất: "Luật sư, tôi nên gọi anh là gì? Tôi đang nói đến vị
luật sư già nhất kia.”
Chu Chức Trừng đang muốn uống nước,
thiếu chút nữa thì bị sặc.
Luật sư Giang già nhất nói:
"Tôi họ Giang.”
"Luật sư Giang, xem tuổi của
anh thì nên kết hôn rồi phải không? Anh nghĩ phụ nữ sao lại đối xử với những
người đàn ông lương thiện như chúng tôi như vậy? Tiền lương mỗi tháng đi làm
tôi đều đưa hết cho cô ấy, cũng nhiệt tình phụ giúp cô ấy trong việc chăm sóc
con cái, tôi cũng chưa từng làm chuyện gì có lỗi với vợ tôi, nhưng gần đây vợ
tôi nói muốn ly hôn với tôi, cô ấy ghét bỏ bộ dạng tôi quá xuề xòa, cô ấy nói
cô ấy chỉ thích lời hoa ngôn xảo ngữ của đám đàn ông bên ngoài, theo anh tôi
nên làm cái gì bây giờ đây?"
Giang Hướng Hoài đã sống hơn ba mươi
năm, chưa bao giờ quan tâm đến đời sống tình cảm của người khác, ngay cả tình
cảm của mình cũng rối bời, thực sự không biết nên trả lời anh ta như thế nào,
chỉ có thể nói thật: “Tôi…tôi chưa lập gia đình."
Người nọ có chút kinh ngạc: "A?
Ở tuổi này anh còn chưa tìm được vợ sao?”
Mấy người bên cạnh thật sự nhịn cười
nhịn đến đau bụng, Triệu Diên Gia nói: "Không giấu gì anh, anh ấy đích xác
là không tìm được vợ, là người ta không cần anh ấy, tôi tuy rằng cũng chưa kết
hôn, nhưng tôi có thể cho cậu một đề xuất, phụ nữ tâm cô rất , khó quản, chi
bằng anh nên chấp nhận ly hôn rồi đi tìm người khác tốt hơn!"
Người đàn ông lại trầm mặc nói:
"Nhưng mà tính cách của tôi cũng đâu thể thay đổi được, tìm người khác
cũng chẳng phải vẫn như cũ sao?"
"Sẽ luôn có người đánh giá cao
nhân cách của anh. Hãy nhìn xem có bao nhiêu cô gái trong chương trình phát
sóng trực tiếp muốn tìm một người như anh kìa." Diệp Bạch nói.
Người đàn ông như sắp khóc:
"Thật sự phụ nữ chỉ thích kiểu đàn ông lãng mạn và dẻo miệng sao?"
Lục Hợp khuyên nhủ: "Có người
thích lãng mạn, cũng sẽ có người thích sống thực tế, đều là lựa chọn của riêng
mình, nếu đã hết duyên nợ thì tách ra là lựa chọn tốt nhất.”
Người đàn ông thứ hai nói:
"Tiền lương mỗi tháng của tôi và vợ tôi đều là năm nghìn, vợ tôi vừa mới
sinh con xong, muốn mời một cô giúp việc một vạn đồng chăm sóc cô ấy một tháng,
tôi cảm thấy vợ tôi không hiểu cuộc sống, tâm cao hơn trời, tiền lương hai người
chúng tôi chỉ có một vạn, vì vậy mà chúng tôi cãi nhau, v� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.