Bữa tối hôm nay rất phong phú.
Tất cả các món ăn đã được dọn lên,
Chu Quốc Hoa lau tay vào tạp dề rồi cởi tạp dề ra, đứng yên bên bàn hắng giọng.
Người nhà họ Chu gia cùng Triệu Diên
Gia đều đã an vị xong xuôi, nhưng vẫn chưa ai động đũa, tất cả đều chờ nghi
thức ăn cơm của đầu bếp Chu.
Chu Quốc Hoa nói: "Gia đình và
bạn bè thân mến, rất vui được giới thiệu với các bạn món ngon của huyện Nam
Nhật! Món ăn chính của chúng ta hôm nay là Tứ Phần chiên, còn gọi là Tứ Phần*,
là món ăn mà hoàng đế đã ban tặng cho quê hương Mai Phi, cũng chính là món ngon
của huyện Nam Nhật chúng tôi, thành thật mà nói là ngon đến chảy nước
miếng!"
*Tứ Phần: món ăn truyền thống ở tỉnh
Phúc Kiến.
Ông tự hào ngẩng đầu lên, rồi chỉ
vào món tiếp theo: "Món này gọi là “hàu khỉ”, nhìn coi có giống con khỉ
thò đầu không cơ chứ, món này làm rất đơn giản, chỉ cần cho thịt sò và hẹ vào
xào chung với nhau, tươi mà không tanh! Bát này canh gọi là “ngao trượt”, mềm
giòn, nếu muốn làm cho món ăn thêm dậy vị thì có thể thêm chút giấm gạo, còn
món này là cua nấu với bí đao…"
Chu Chức Trừng và Chu Bỉnh Trừng hào
hứng ra sức vỗ tay, đây là thói quen nhiều năm của hai anh em, cho dù bọn họ đã
sớm nghe nhiều đến thuộc lòng những món ngon quê hương này, nhưng làm vậy cũng
là để giúp cho ông nội có cảm giác thành tựu.
Chu Chức Trừng lấy điện thoại di
động ra chụp vài tấm ảnh: "Ông nội, ông giỏi quá, biết nhiều như vậy, còn
có thể trích dẫn mấy điểm cổ kinh điển nữa."
Chu Bỉnh Trừng vội vàng giẫm lên
chân cô: "Còn anh thì khác, không chỉ bội phục tài văn chương của ông nội,
mà ngay từ khi ông nội nói chữ đầu tiên, nước miếng của anh đã chảy dài dưới
đất.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.