Khán giả đều nghe thấy tiếng thì
thầm của Hòa Ngọc.
Vì vậy, lại có một làn sóng thảo
luận sôi nổi, từ đạn mạc náo nhiệt đến quảng trường nói chuyện phiếm, tất cả
các chủ đề liên quan đều có từ "Hòa Ngọc".
[Có ai là chúa phân tích giúp phân
tích chút đi? Sao mà Hòa Ngọc lại làm được vậy? Cậu ta lại làm cái gì?]
Chủ đề này đã khiến vô số người đặt
câu hỏi.
Sẽ có người đứng ra phân tích.
[Rõ ràng là Hòa Ngọc đã làm một Vạn
Nhân Trảm giả, lừa Kiều Viễn, mục đích của cậu là buộc Kiều Viễn phải tự rời
đi, dù sao cậu cũng không thể giết Kiều Viễn.]
[Kiều Viễn và cậu ấy đều đang đợi
số phiếu bầu đạt hai trăm nghìn. Sau đó đủ rồi, Kiều Viễn nghĩ rằng anh ấy đã
trốn thoát thành công, lại không thể ngờ được Vạn Nhân Trảm là giả. Hòa Ngọc
đang phô trương thanh thế. Tôi cảm thấy Hòa Ngọc không chỉ tính kế lần này, dù
sao thì Hòa Ngọc cũng sắp rời đi rồi, cậu ta vẫn muốn lừa Kiều Viễn chắc chắn
còn có tính toán khác.]
Bài phân tích này đã thu hút vô số
người vào chửi.
"Nói nhảm, ai không biết Hòa
Ngọc có tính toán khác, nhưng vấn đề là cậu ta có tính toán gì?"
"A, tôi rất muốn biết, Hòa
Ngọc, cậu nói cho chúng tôi biết đi."
Hòa Ngọc hiện đang đi về một hướng
khác.
Vừa đi cậu vừa cười với ẩn ý sâu xa.
Đi được một quãng, cậu dừng lại, nhẹ
nhàng nói: “Mấy người đang thắc mắc tôi làm thế nào đúng không?”
Đạn mạc:
"Mẹ kiếp, Hòa Ngọc đang nói
chuyện với chúng ta sao?"
"Trời ơi, đây là lần đầu tiên
cậu ta nói chuyện với khán giả, chuyện gì đang xảy ra vậy?"
"Ha ha ha ha, cậu thật thông
minh, tôi thích cậu."
"Lầu trên điên rồi à hay bị
mù?"
"Liên Bang lại đi nhiệt tình với
một hành tinh rác như vậy, thật là làm mất mặt Liên Bang."
"A, a, mau phân tích, chuyện gì
xảy ra?"
Nụ cười trên khóe miệng Hòa Ngọc
không thay đổi, cậu đưa tay lên, nhẹ nhàng đẩy chiếc kính không độ.
Đối mặt với ánh sáng nghiêng, một
khuôn mặt thanh tú là 360 độ hoàn hảo không có góc chết.
Ngay cả những người nhìn cậu qua
màn hình cũng phải thừa nhận rằng Hòa Ngọc rất hấp dẫn.
Cậu biết cách thể hiện sự hấp dẫn
của mình.
Hòa Ngọc nghiêng đầu, giọng nói
khàn khàn trầm thấp, giống như thì thầm bên tai khiến người ta hưng phấn, về
việc "Vạn Nhân Trảm" xuất hiện như thế nào, cậu từ từ kể ra.
“Lần trước khi tiến vào, tôi nhanh
chóng phát hiện Early là giả, cũng không khó nhìn ra, chỉ là tôi tò mò tại sao
lại nhìn thấy Early, liền suy nghĩ theo hướng này."
Cuộc chiến lương tâm chắc chắn có liên quan đến lương
tâm.
Hòa Ngọc nghĩ trong lòng, có thể
liên quan đến Early.
Bởi vì áy náy?
Không phải, trong thâm tâm Hòa Ngọc
biết rõ cậu không áy náy chút nào.
Bởi vì Early?
Cũng không phải, Hòa Ngọc không có
bất kỳ cảm xúc nào đối với Early, tất cả sự ghét bỏ đều biến mất vào thời điểm
gã chết.
Đối với Hòa Ngọc, Early chỉ là một
biểu tượng không đáng để suy nghĩ.
Cậu không thể nào vì “Early” mà nhìn
thấy Early.
Trong đầu cậu đã có suy đoán nhưng
cậu vẫn chưa chắc chắn.
Lần đầu tiên ra ngoài, sau khi Kiều
Viễn đi ra liền trực tiếp vạch trần cậu, rất đột ngột, nếu là người khác, đột
nhiên bị thẩm vấn có lẽ sẽ bại lộ ít nhiều.
Hòa Ngọc sẽ không.
Cậu là một diễn viên xuất sắc, quản
lý biểu cảm là một khả năng cơ bản.
Hơn nữa, cậu tin vào phán đoán của
chính mình.
Vì vậy, cậu lại cược một lần nữa,
đánh cược rằng những ảo ảnh mà người khác nhìn thấy cũng sẽ liên quan đến nội
gián.
Quả nhiên.
Lăng Bất Thần nói rằng cậu ấy thấy
Đoàn Vu Thần muốn giết Seattle.
Trảm Đặc luôn cảm thấy Lăng Bất Thần
không đơn giản, vì vậy anh ta thấy Lăng Bất Thần là nội gián.
Quỳnh cho biết cô ta đã nhìn thấy
những hình ảnh khác, cũng là giả.
Đoàn Vu Thần nghi ngờ Vạn Nhân Trảm
nên anh ta thấy Vạn Nhân Trảm ép Seattle đi, còn đổ tội cho Early.
Vì vậy, Hòa Ngọc không chỉ xua tan
sự nghi ngờ của Kiều Viễn mà còn xác nhận suy đoán của chính mình.
Những gì họ thấy có liên quan đến
những gì họ đã nghĩ và nghi ngờ.
"Cho nên tôi đã hiểu ra, không
phải là tôi nghĩ tới Early mà là đang nghĩ tới bản chất của cuộc tranh tài, sự
tồn tại của NPC, NPC là gì, những sinh vật trong cuộc tranh tài là gì? Những
người chết trong Show sống còn đỉnh lưu
thực sự đã chết hoàn toàn? Show sống còn
đỉnh lưu làm thế nào thông qua quy tắc, để những tuyển thủ đó chết.”
Hòa Ngọc bình tĩnh đặt hết câu hỏi
này đến câu hỏi khác mà khán giả chưa bao giờ nghĩ tới.
Những câu hỏi này đơn giản là ngoài
sức tưởng tượng chứ không như một tuyển thủ sẽ nghĩ.
Khán giả chết lặng.
Đạn mạc lại một lần nữa trống không.
Tại sao Hòa Ngọc lại nghĩ nhiều vấn
đề như vậy?
Early chết vì vi phạm quy tắc, đây
không phải là quy tắc của Show sống còn
đỉnh lưu sao?
Quy tắc là quy tắc, phá vỡ quy tắc
đồng nghĩa với cái chết.
Hòa Ngọc…
Cậu lại đi tự hỏi tại sao phá vỡ quy
tắc lại chết? Để gã chết như thế nào?
Những người khác tiến vào Show sống còn đỉnh lưu, tiến vào vô hạn
thế giới, suy nghĩ về cách vượt qua khảo nghiệm, làm thế nào để sống sót, tại
sao cậu vẫn muốn nghĩ về nguyên lý của Show
sống còn đỉnh lưu, của vô hạn thế giới, của nguyên tắc chứ?
Người này thực sự nghĩ quá nhiều.
Hòa Ngọc lại nhếch khóe miệng, lông
mày cong cong, trong đôi mắt dưới cặp kính không độ hiện lên một tia ý cười,
nhưng lại không đạt đến đáy mắt: "Đương nhiên là tôi muốn nghĩ rồi, cho
dù hiện tại tôi không nghĩ ra, nhưng tôi phải suy nghĩ về nó."
Một cuộc tranh tài kiểm soát sự sống
và cái chết của cậu, thật sự đáng để cậu nghiên cứu sao?
Ở kiếp trước, Hòa Ngọc là người có
kiến thức uyên bác, thậm chí vì thân phận diễn viên, cậu đã đọc rất nhiều tiểu
thuyết, bên trong không thiếu những cảnh như chuyển kiếp, sống lại, khoa học kỹ
thuật, người ngoài hành tinh.
Các nhân vật chính trong đó đều “đến
nơi đến chốn”, nhưng Hòa Ngọc thì khác, cậu sẽ suy nghĩ về lý do tại sao, thăm
dò tại sao.
Bây giờ cậu đang nghĩ về show sống
còn này, bởi vì show sống còn đang nắm giữ sự sống và cái chết của cậu.
Và sau đó, cậu cũng sẽ nghĩ về việc
xuyên việt, tại sao cậu lại ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).