Mộc Hạ thẫn thờ nhìn đống thông tin hiện giờ trên các trang mạng về gia đình mình.

"Sao không ai cười hết vậy, mặt mọi người nghiêm quá"Mộc Hạ bất lực mà mỉm cười, lướt một hồi lại thấy ảnh anh Trí Khanh đăng tải. Đó là bức ảnh cậu được cả nhà chăm sóc khi đang ốm, từ góc chụp bao quát chủ thấy được đỉnh đầu của cậu. Bức ảnh kèm theo một dòng cap rất dễ thương : [Em trai bảo bối ốm rồi, cả nhà chăm sóc em ấy. Thật lo lắng mà

Mộc Hạ bất giác cười run cả người, ngẫm lại đọc bình luận cũng rất phong phú. Tài khoản của anh trai mấy năm nay đã chuyển từ riêng tư sang công khai. Tất cả đều là vì cậu.

Ngẫm lại không chỉ có mình anh trai, mà còn rất nhiều người đều đồng loạt mở riêng tư. Điều này làm cho dân mạng hóng dưa đến mức lên cả hotsearch. Thật là vi diệu mà.

Sau khi khỏi ốm, Mộc Hạ cũng quay trở lại công việc vốn có thường ngày.

"На На?"

Từ đằng xa có giọng nói quen thuộc gọi tên cậu, là Dương Hồng. Anh hớt hải chạy tới, Dương Hồng sờ lên trán Mộc Hạ đồng thời cũng đặt tay lên trán của bản thân.

"May quá, em hết sốt rồi. Mà đã khoẻ hẳn chưa, chưa thì cứ ở nhà nghỉ ngơi đi. Tài liệu ôn tập anh gửi qua mail cho em hết nơi rồi. Đừng gắng sức quá"

"Vâng, em cảm ơn anh. Em đỡ rồi ạ, ở nhà một tuần nay làm em oải quá nên quyết định đi học lại ạ"

"Ừm, khoẻ là tốt. Đây để anh kể cho em truyện này, đặc biệt nóng hổi luôn"

Dương Hồng và Mộc Hạ cùng đi song song nhau, vừa đi anh vừa kể cho Mộc Hạ nghe tin hot mới nổi ra trong viện quốc gia."Em thấy sao, tranh cãi lần này gắt thiệt luôn ấy"

"Em nghĩ phải đợi thêm một khoản thời gian nữa xem sao ạ"

"À, mà còn vụ này nữa. Tuần trước em xin nghỉ phép vì ốm á, có một học sinh mới tới. Cậu ta đẹp lắm, nghe mọi người bàn tán. Dường như người này là đồ đệ của HAJ lão sư"

"Hȧ?"

Mộc Hạ ngạc nhiên mà bất giác kêu lên một tiếng đầy ngạc nhiên, Dương Hồng nhìn cậu đang ngơ ngác đứng hình ở đó một lúc lâu mà khẽ lay người cậu.

"Em sao vậy?"

"Thông tin này rốt cuộc là ai đồn vậy ạ?"

"Anh cũng không rõ chỉ nghe mọi người truyền tai nhau, với lại cậu học sinh mới đó cũng không phủ nhận gì nên mọi chuyện mới đi xa như vậy."



"Không có ai nghi ngờ tính chân thực của tin đồn này sao ạ?"

"Cũng có, nhưng vừa mới mấy ngày trước sau khi cậu ta vào đây thì đã có rất nhiều học sinh vô tình nhìn thấy cậu ta nói chuyên rất thân mật và vui vẻ với các đại lão nên ai cũng nghĩ tin đồn đó thật rồi '

"Vậy sao ạ"

Mộc Hạ suy nghĩ gì đó, Dương Hồng không ngừng kể tiếp những tin hot trong viện cho cậu nghe. Đến khúc cua thì Mộc Hạ lấy cớ đi vệ sinh rồi tách khỏi Dương Hồng đến tìm các vị sư phụ của mình. Cậu muốn chứng thực một chút.Đến nơi, Mộc Hạ quét gương mặt rồi bước vào trong. Hiện giờ các vị đại lão đã rời đi hết, ở trong phòng chỉ còn lại sư phụ Trương Ninh Hoa.

"Hạ Hạ đấy à?"

"Vâng, là con đây ạ"

"Đã khoẻ chưa, sao con không ở nhà nghỉ ngơi thêm ít hôm nữa rồi hẳn tới Viện. Nhìn con có vẻ không được tự nhiên, sao vậy. Có chuyện gì cứ nói sư phụ nghe, sư phụ làm chủ cho con"

"Cũng không hẳn là chuyện gì lớn, nhưng con muốn biết từ khi nào con lại có đồ đề rồi ạ. Các vị sư phụ tìm cho con sao ạ?"

"Đâu có, chúng ta từ lúc con đi ít khi ra ngoài. Sao có thể có vụ tìm đồ đệ, với lại con nghĩ đi. Liệu có ai đủ xứng tầm hơn con để loạt vào mắt bọn ta đây. Đồ đệ của bọn ta đã xuất chúng như vậy thì đương nhiên nếu bọn ta muốn tìm người kế nhiệm cho con. Thì ít ra bọn ta phải chọn lọc thật kỹ người vừa tài giỏi, có tâm lại có đức cho con rồi"

"Vâng ạ"

"Sao con lại hỏi chuyện này, có chuyện gì xảy ra việc ngoài tầm kiểm soát của bọn ta rồi sao. Con cứ kể ta nghe, ta sẽ làm chủ cho con"

"Vâng"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play