Thực hiện: Clitus x T Y T

Ta vẫn đang kinh ngạc vì sự yếu kém của bản thân thì đối phương đã ra một chiêu hung ác hơn kéo ta tới. Ta không phòng bị, một chưởng đánh vào ngực khiến ta văng mạnh lên trên giường, trước ngực và sau lưng đều đau rát. 

Yến công chúa ở đối diện lại đang nhìn tay mình, hơi kinh ngạc: “Nữ nhân?”

Ta: “… Khụ khụ khụ…”

Yến công chúa chớp đôi mắt thon dài quyến rũ: “Ngươi là ai?” Đột nhiên hắn tiến lên kề dao vào cổ ta, con dao sắc bén lóe lên tia sắc lạnh. 

Ta chỉ vào tay hắn, ý bảo hắn buông ra. 

Yến công chúa không thèm động đậy, tay lại tăng thêm lực. Để bảo vệ tính mạng, ta phải tiết lộ thân phận: “À thì, ta… ta là người của hoàng gia Nam Lăng…”

Hắn nhìn ta từ trên xuống dưới, nói một cách quái đản: “Người của hoàng gia? Chẳng lẽ ngươi là phi tử của Bình Hùng Đế?”

Ta: “…” Bình Hùng là phong hào lúc ta làm hoàng đế, không biết vì sao khi nghe được từ trong miệng hắn, ta lại cảm thấy rất không được tự nhiên. 

“Không nói gì à?” Đối phương tăng thêm lực trên tay: “Không cần biết ngươi là ai, mạng ngươi cũng không giữ lại được.”

Hắn mạnh mẽ nâng bàn tay lên, ta nhắm mắt lại ném ngọc bội của mình đập vào mặt hắn: “Ngươi không thể đối xử với ta như vậy.”

Một lúc lâu sau vẫn không thấy hắn có động tác gì, ta khẽ mở một mắt ra nhìn qua, chỉ thấy hắn đang vuốt ve ngọc bội của ta, sau khi đánh giá một phen: “Cố? Họ của Nam Lăng?”

Ta gật đầu mãnh liệt. 

Hắn lại nhìn ngọc bội, nhìn thấy đằng sau có một chữ ‘Ngự’, lập tức trừng lớn mắt, hơi không tin tưởng được: “Ngươi là Bình Hùng Đế của Nam Lăng?”

“Có thể bỏ qua hai chữ Bình Hùng không?” Cuối cùng ta cũng hiểu được vì sao khi hắn nối ra hai chữ ‘Bình Hùng’ thì ta lại cảm thấy rất không được tự nhiên, bởi vì hắn đã đọc chữ ‘Hùng’ này thành ‘ngực’!

“Hoàng đế của Nam Lăng lại là một nữ nhân?” Hắn bỗng bật cười nhìn ta, đôi con ngươi hiện lên một tia thâm ý. 

“Công chúa duy nhất của Đại Yến còn là một nam nhân đó thôi.” Ta đẩy hắn ra, đột nhiên lo lắng. Hắn cũng không tấn công ta nữa, ta lại có cảm giác bị lừa gạt. Một nam nhân lại có được xưng hào công chúa đệ nhất mỹ nhân tại Đại Yến, thật khiến ta rất uất nghẹn. 

Cả căn phòng vừa nãy còn tràn ngập sát khí giờ lại biến mất gần hết trong nháy mắt. Đột nhiên hắn thảnh thơi nói: “Dù sao chuyện đó vẫn tốt hơn việc hoàng đế là nữ nhân.” Trong lời nói có ý sâu xa, có cảm giác như ta muốn đi ra ngoài công bố trắng trợn. 

“Công chúa Yến Tiêu Nhiên của Đại Yến có dung mạo khuynh thành, tính cách ôn nhu thuần khiết, thông thạo cầm kỳ thư họa, lấy tên Tiêu Nhiên ngụ ý tiêu nhiên.” Ta chầm chậm nhớ lại những đánh giá của Đại Yến đối với vị Tiêu Nhiên công chúa này điều tra được trước đây, rồi lại nhìn người trước mắt, chần chờ nói: “Ngươi thật sự là công chúa Đại Yến?” Không phải tương truyền công chúa Đại Yến dịu dàng khiến người ta rất hài lòng à, sao bây giờ không chỉ biến thành nam nhân mà còn dùng giọng nói ti tiện như vậy?

“Không giả được.” Yến Tiêu Nhiên sờ sờ mặt mình, rồi lại nhìn mặt ta một cái nói: “Rất khuynh thành.”

Có cần mặt mũi nữa không vậy!

Yến Tiêu Nhiên lại chầm chậm mặc áo lên người, sau đó vẫn không chút hoang mang ngồi xuống bên cạnh bàn rót một chén trà. Ta chống xuống giường đứng dậy, xoa vùng ngực bị hắn đánh trúng rồi cầm lấy chén trà hắn vừa rót uống một hơi cạn sạch, cảm giác tốt hơn nhiều rồi: “Thêm một chén nữa.” Ta đặt chén trà ra trước mặt hắn. 

Hắn ghét bỏ liếc mắt nhìn ta rồi lại cầm một chén trà khác rót tự mình uống. 

Ta dứt khoát ngồi xuống bên cạnh hắn, nhìn dung mạo như hoa của hắn, tò mò hỏi: “Sao ngươi lại là nam nhân được chứ?”

“Vì sao ngươi lại là nữ nhân?”

Ta khẽ ho một tiếng, nghiêm mặt nói: “Đây là bí thuật mới của hoàng thất, biết quá nhiều không tốt cho ngươi.”

Yến Tiêu Nhiên cười xùy một tiếng: “Vốn dĩ ta còn đang nghĩ xem, chờ tới khi ta gả qua, đêm động phòng ta sẽ đè Bình Hùng Đế ra làm, bây giờ xem ra lại giảm bớt trình tự làm việc này rồi.“

Đột nhiên ta cảm thấy sau lưng lành lạnh: “Ta muốn từ hôn!”

Yến Tiêu Nhiên cười hỏi: “Vì sao?”

“Ta không thèm lấy một nam nhân!”

“Vậy là ngươi muốn kết hôn với nữ nhân?”

Ta: “…”

“Còn nữa, hôn sự này là do Nam Lăng các ngươi tự mình cầu được.” Yến Tiêu Nhiên hung hãn nói: “Mời Phật dễ tiễn Phật khó.”

“Ngươi lại nóng lòng muốn giả cho một nam nhân như ta vậy à?” Ta không cam lòng, chống lại một lần cuối cùng. 

“Ngươi là nam nhân à?” Yến Tiêu Nhiên vươn tay làm ra động tác khẽ miết: “Cảm giác vừa nãy lại không nói cho ta biết như thế.”

Ta tan vỡ: “Thân làm công chúa của một nước, sao ngươi có thể bỉ ổi như vậy chứ!” Rốt cuộc giáo dưỡng của nước Đại Yến là như thế nào mới dạy ra được một công chúa như thế?

____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____

Sắc mặt Yến Tiêu Nhiên lại trở nên xanh mét: “Không phải vừa nãy chính ngươi thừa nhận bản thân mình là nữ nhân à, ta chỉ đang giúp ngươi hồi tưởng lại mà thôi…”

Không cần đâu!

“Ta muốn hồi cung.” Ta không muốn ở cùng Yến công chúa này thêm một phút giây nào nữa, còn ở đây nữa thì chắc ra sẽ bị hắn làm cho tức chết mất. 

Thấy ta muốn đi, Yến Tiêu Nhiên cũng đứng dậy: “Thiếp thân cung tiễn bệ hạ, bệ hạ đừng quên, ngày mốt chính là ngày đại hôn của chúng ta.”

Ta dừng chân lại: “Ngươi không sợ ta sẽ công bố chuyện ngươi là nam nhân ra ngoài sao?” Sao hắn lại khoan thai thế chứ?

Yến Tiêu Nhiên cười quyến rũ, giữa đôi lông mày lộ vẻ phong tình: “Bệ hạ còn không sợ thì ta sợ gì chứ?” Ý của hắn rất rõ ràng, cùng lắm thì đồng quy vu tận, hai người họ đều nắm giữ bí mật của nhau. 

Ta khẽ hừ lạnh một tiếng: “Quản cho tốt cái miệng của ngươi.” Ta lặng lẽ đẩy cửa ra, tiện thể quay đầu lại trừng mắt nhìn hắn một cái, sau đó lợi dụng bóng đêm biến mất. Chẳng biết tại sao, ta luôn có cảm giác sau lưng có một đôi mắt đang chăm chú nhìn ta, cảm giác thâm trầm khiến người ta sợ hãi.  ( truyện đăng trên app TᎽT )

Sau khi trở lại tẩm cung, ta trằn trọc không ngủ được. 

Buổi tối hôm nay thực sự quá chấn động, ta phải nghỉ ngơi cho thật tốt. Cuối cùng chẳng suy nghĩ được gì, người lại mơ mơ màng màng ngủ mất. Tỉnh lại lần nữa thì đã gần trưa rồi. 

Giấc ngủ này thực sự rất sảng khoái. 

Bởi vì gần đây ta sắp thành hôn, vì vậy không cần phải lâm triều, ta cũng vui vẻ ung dung tự tại. Sau khi tự tại, ta lại bắt đầu tiếp tục bối rối chuyện công chúa Đại Yến là nam nhân. 

Từ hôn thì chắc chắn là không được, thái độ của cữu cữu và mẫu hậu vẫn còn nơi đó. Ta rất không hiểu, rõ ràng bọn họ biết ta là nữ nhân, vì sao lại còn bắt ta phải lấy công chúa hòa thân chứ? Cho dù trước kia mẫu hậu đã dặn dò không được viên phòng với Yến công chúa nhưng đó cũng chẳng phải là chuyện này mà. 

“Bệ hạ, lễ quan mang áo bào thành hôn tới cho người xem, nếu không có vấn đề gì thì nô tỳ sẽ đưa đến trạm dịch cho công chúa.” Công công phục vụ bên người sai người khiêng áo bào cưới sáng rực vào. 

Ta nhìn áo bào cưới một màu đỏ rực và vàng óng trước mắt, lúc này mới giật mình, ngày mai ta thật sự phải lấy một nam nhân làm hoàng hậu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play