Thực hiện: Clitus x T Y T
Ta sẽ bị Yến Tiêu Nhiên làm cho phát điên mất!
Hắn bình tĩnh xoa ngực, liếc nhìn mấy tên binh
sĩ tuần tra: "Bệ hạ đang vui đùa cùng bản cung, sau khi về nhà, các ngươi
cũng có thể chơi như vậy với phu nhân của mình."
Ta không thể chịu đựng được nữa, nắm lấy cánh
tay hắn bỏ đi.
“Cố Thứ, ngươi tức giận cái gì?” Yến Tiêu
Nhiên rõ ràng không hiểu cơn tức giận đột ngột của ta.
Ta: "Hừ."
"Nếu ngươi để ý ngực nhỏ, ta nghĩ ngươi
không cần phải lo lắng, bởi vì chúng sẽ phát triển tiếp, thật sự đấy." Yến
Tiêu Nhiên tự tin nói.
Ta tức điên lên: “Con mắt nào của ngươi thấy
ta quan tâm cái gì?” Cái ta quan tâm là vừa rồi hình tượng của ta bị hủy hoại
trước mặt binh sĩ rồi!
“À, không thèm để ý.” Hắn gật đầu.
Ta: "... Ngươi lại còn nói chuyện làm cho
ta không biết đâu mà lần nữa, tao đánh chết ngươi."
Yến Tiêu Nhiên: "...Được rồi, được rồi,
ta không nói gì, ngày mai chúng ta đuổi nữ nhân đó đi."
Ta liếc hắn một cái, kỳ quái nói: "Ngươi
không phải coi trọng nàng sao? Tại sao đuổi nàng đi, nếu không thu nàng vào hậu
cung của ta là được rồi."
Yến Tiêu Nhiên xoa cằm, trầm ngâm nhìn ta, đi
vòng quanh ta một vòng, đột nhiên ghé môi sát vào tai ta, nhỏ giọng hỏi:
"Cố Thứ, ngươi đang ghen sao?"
Ta vội quay đầu lại, gò má lướt qua môi
hắn. Ta thẹn quá hóa giận: “Ngươi ăn đầu quỷ lớn rồi, đừng có lại gần ta!”
Vừa nói ta vừa đẩy hắn ra, che đi trái tim đang đập loạn xạ của mình, bước
nhanh đi về phía trước.
Yến Tiêu Nhiên ở phía sau, nhẹ nhàng chạm vào
môi mình, nở một nụ cười rất quái dị.
————
Trong buổi triều sớm hôm sau, vừa ngồi lên
long ỷ, ta đã cảm thấy bầu không khí của các triều thần bên dưới có gì đó không
đúng. Đặc biệt là hai vị địa nhân công hình, mỗi người đều có một vẻ mặt
buồn bã cũng không dám nhìn ta.
Ta ho nhẹ một tiếng: “Thẩm Thượng Thư, ngươi
nói kết quả điều tra mấy ngày nay cho mọi người đi.”
Cữu cữu tiến lên một bước rồi nói kết quả điều
tra ngày hôm đó từng điều một, hai vị đại nhân công bộ, hình bộ bị nhắc tên đã
phịch một tiếng quỳ xuống trước mặt ta.
"Bệ hạ bớt giận."
"Bệ hạ tha mạng."
Ta không để ý đến họ mà nhìn sang một bên
khác: "Ta không biết Bạch thị lang và Triệu Trung Thư nghĩ gì về vấn đề
này?"
Triệu Trung Thư là một lão thần trong ba triều
đại, hắn ta đã làm quan trong triều từ đời ông nội ta, khi phụ hoàng ta nắm
quyền thì hắn ta được thăng làm trưởng quan chấp hành cao nhất trong tỉnh Trung
Thư. Hiện tại hắn ta là phe trung lập duy nhất trong triều, không thuộc về
phe cữu cữu cũng không thuộc về phe hoàng đệ... Đương nhiên, hắn ta cũng không
thuộc về phe ta.
Mặc dù Triệu Trung Thư không có binh quyền
nhưng uy vọng trong triều khá cao, ngay cả cữu cữu cũng phải nể nang ba phần.
Triệu Trung Thư tiến lên một bước, vuốt bộ râu
trắng dài của mình nói: "Lão thần cho rằng hình bộ với tư cách là một cơ
quan trọng yếu lại làm ra án giả, làm sai vụ án, tội trạng khó thoát. Cho nên
chúng ta phải nghiêm khắc trừng phạt, răn đe. Còn công bộ, hừ... Thân làm mệnh
quan triều đình lại dung túng em vợ ngang tàn ở kinh thành, thậm chí còn làm
những điều như vậy ở bên ngoài, điều này đã gây ra sự phẫn nộ của dân chúng,
nếu không xử lý thì khó nguôi ngoai oán hận lòng dân.”
Bạch Thanh Ngạn bước lên trước ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).