Thực hiện: Clitus x T Y T

Ta trở về tẩm cung, nóng lòng nói cho Yến Tiêu Nhiên, biểu hiện của ta hôm nay ở triều đình, nhưng ở tẩm cung tìm nửa ngày, cũng không tìm được bóng dáng Yến Tiêu Nhiên. Ngược lại phát hiện tỳ nữ luôn hầu hạ hắn, quét dọn trong tẩm cung. Ta suy nghĩ một chút, dừng bước: "Người kia, ngươi lại đây.” “...... " Không có bất kỳ đáp lại nào. Ta cũng không phục, tốt xấu gì ta cũng là hoàng đế một nước, hiện tại cùng Yến Tiêu Nhiên là bạn hợp tác, hắn không thể coi thường ta như vậy chứ. Nếu hắn không tới, ta cũng có thể đi qua đó. Ta tức giận đi tới, đưa tay vỗ vai hắn, ai biết hắn lại mạnh như vậy đưa tay chế ngự tay của ta, một chiêu bắt lấy, ra tay tàn nhẫn. Ta căn bản là không nghĩ tới tiểu nha hoàn này võ công cao như vậy, con dao trong tay một chiêu hướng cổ của ta chém tới suýt chí mạng. Trong nháy mắt, một bóng người lao tới, thẳng tay bắt lấy con dao găm, sau đó một chưởng đẩy tiểu nha hoàn ra. “Câm nô, làm càn." Thì ra tiểu nha hoàn là câm nô. Yến Tiêu Nhiên một tay ôm eo ta, một tay còn cầm dao găm, máu tươi từ lòng bàn tay của hắn chảy xuống. Lúc này ta mới lấy lại tinh thần: "Ngươi... tại sao ngươi lại lấy tay cầm dao găm?" Yến Tiêu Nhiên quét mắt nhìn ta một cái, hắn ném dao găm trong tay xuống, dùng chân đá tới trước mặt tiểu nha hoàn, khoa tay múa chân trước mặt ta. Tiểu nha hoàn nhặt dao găm lên, quỳ trên mặt đất, nhỏ giọng nói: "Thuộc hạ tuân lệnh." Sau đó vèo một cái không thấy tăm hơi. Ta: "..." Không phải ngươi bị câm sao? Ta nhìn về phía Yến Tiêu Nhiên, đã thấy bàn tay hắn vẫn luôn nhỏ máu, ta yên lặng cầm lấy bàn tay không bị thương của hắn, trở lại tẩm điện. Bảo thái giám đem băng gạc trong điện đến, ta nắm tay hắn để hắn ngồi trên giường mềm bôi thuốc cho hắn. "Chẳng phải tỳ nữ của ngươi biết nói sao?" Ta vừa bôi thuốc cho hắn, vừa hỏi hắn: "Sao lại gọi là câm nô?" “Cô ta không nghe thấy." Yến Tiêu Nhiên giải thích. "Cô ta không nghe thấy tại sao phải gọi là câm nô?" “Không gọi là câm nô, chẳng lẽ phải gọi là lung nô sao… hít… người nhẹ một chút." Hắn hít sâu một hơi, trên mặt tuấn mỹ nghẹn đến đỏ bừng: "Cũng không nhìn xem ta là vì ai mà bị thương.” Ta dùng sức băng bó cho hắn, còn thắt một cái nơ bướm xinh đẹp, sau đó dùng ngón trỏ hung hăng chọc vào lòng bàn tay hắn, tức giận trừng mắt nhìn hắn: "Ta lại không cho ngươi lấy tay tiếp dao găm đó, đáng đời!" Yến Tiêu Nhiên đen mặt rút tay lại, chậc lưỡi nói: "Đều nói nữ nhân không có lương tâm, hiện tại ta coi như đã thấy được.” “Ngươi vừa đi đâu?" Ta hỏi: "Muốn tìm ngươi cũng không nhìn thấy người.” Yến Tiêu Nhiên tựa người vào giường: "À, đương nhiên ta có chuyện riêng phải làm.” "Ngươi là công chúa ngoại quốc, ở hoàng cung Nam Lăng ta có chuyện gì?" Ta liền lấy làm lạ, hắn ở hoàng cung này lại không có người quen biết, có thể có chuyện gì muốn làm? “Ngươi yên tâm, ta không làm chuyện không xứng đáng với ngươi là được rồi." Hắn chậm rãi nói: "Hậu cung của ngươi cũng không có người, khiến ta không xứng đáng với ngươi.” Ta: "Ăn không ngon bằng sủi cảo, chơi không vui bằng tẩu tử, ai nói không có, hoàng đệ của ta!" Yến Tiêu Nhiên: “…” —————— Ta không nghĩ tới, ta vừa mới dán thông báo toàn thành, người đã điều tra xong vụ án. Trong ngự thư phòng, cữu cữu ngồi đối diện ta nói: “ Bệ hạ, án kiện cơ bản đã rõ ràng, Ngụy Dũng kia đúng là người gian tà, đã bị ta truy bắt về quy án, đợi đến trưa ngày sau, lập tức xử tử. Ngụy Dũng là thê đệ của Lý đại nhân, hắn lơ là quản giáo, cũng là có lỗi, thần cho rằng phạt bổng lộc hắn ba tháng, để trừng phạt là được” Ta: “…” Ngươi thật đúng là biết rửa tội cho người nhà. “Về phần quận phủ họ Mạc kia, hắn làm quan trong lúc cướp đoạt dân cao cũng là thật, Hình bộ nên bắt hắn lại.” Cữu cữu nở một nụ cười, bộ ria mép có vẻ như đang nhíu lại muốn vểnh lên trời. Hiện tại hắn ta sẽ vì tư lợi bản thân, ngụy tạo tội danh, đi hãm hại một quan địa phương liêm khiết. Ta nghĩ sớm muộn gì cũng có một ngày, ta phải tự tay túm lấy hai nhúm râu của hắn ta. “Nếu bệ hạ đã tự mình điều tra, vậy còn cần thần đến làm gì?" Mặt cữu cữu trầm xuống, bộ dạng rất mất hứng. Ta: "..." Ta liếc nhìn bản thảo trên bàn, Yến Tiêu Nhiên đã giúp ta sắp xếp tình hình, ngay cả lời hắn vừa nói, cũng giống như trên giấy viết. “Khụ khụ... cữu cữu  đừng có tức giận mà, thật ra ngươi cũng biết, bất luận ở triều đình hay là ở phương diện khác, trẫm đều phải dựa vào cữu cữu, cho nên mới để cữu cữu ra mặt.” Nghe ta nói vậy, sắc mặt hắn ta đã khá hơn rất nhiều. Hắn ta đang muốn nói chuyện, ta ngắt lời hắn ta tiếp tục nói: "Nhưng có lẽ là cữu cữu ngày thường quá bận rộn với công việc, cho nên mới không có điều tra rõ ràng, oan uổng Mạc quận thủ, đúng không?" Theo ý Yến Tiêu Nhiên mà nói, đây là bước tiếp theo của cửu cửu. Cữu cữu sờ sờ râu mình, gật đầu: "Bệ hạ nói có lý, đúng là thần điều tra sai rồi.” Ta gật đầu: "Như vậy xem ra, Mạc đại nhân là vô tội, Hình bộ lại định tội cho hắn, triều đình thậm chí có quan viên như vậy, thật khiến trẫm ớn lạnh." Ta đi xuống khỏi long ỷ, bước tới trước mặt cữu cữu: "Cữu cữu, trẫm thật sự lo lắng, ở ngoài triều đình hắn đã dám như vậy, sau này ở trước mặt trẫm, có phải cũng muốn khi quân hay không?" Khi còn bé ta ở bên phụ hoàng chịu ủy khuất, sẽ như vậy chạy đến bên cạnh cữu cữu khóc lóc kể lể. Thường thường khi đó, cữu cữu cũng đều luyến tiếc răn dạy ta, còn có thể len lén nhét một ít ngân lượng cho ta, bảo gia đinh dẫn ta đi mua đồ chơi. Hiện tại, điều gì đã khiến cho cữu cữu và ta trở thành như này? Cữu cữu nhìn ta, đôi mắt nhỏ đó chứa đựng sự thâm trầm mà ta không thể hiểu nổi. Hắn theo thói quen lại sờ sờ râu mép của mình, ánh mắt nhỏ đảo, gật đầu nói: "Bệ hạ nói có lý, triều thần như vậy, không giữ được.” Ta có chút bối rối, dựa theo kịch bản Yến Tiêu Nhiên thiết kế, cữu cữu vẫn tiếp tục giả bộ hồ đồ với ta, sao lại phải xử trí Hình bộ như vậy? “Bệ hạ còn có ý kiến tốt hơn sao?" Ta vội vàng lắc đầu: "Không không không, mọi chuyện dựa theo cữu cữu nói đi, về phần tiếp nhận sự tình, chờ sáng mai triều thượng sẽ nghị luận với mọi người." Hắn ta đứng dậy, thấp hơn ta một chút. Hắn ta đánh giá ta từ trên xuống dưới, có chút cảm khái nói: "Bệ hạ... Bây giờ trưởng thành rồi.” Ta được khen ngợi lại cảm thấy không vui sướng, ngược lại là cả người đều căng thẳng, tim đập chậm lại. Ta cười ngây ngô một tiếng: "Con người luôn trưởng thành mà.”

Hắn ta xua tay nói: "Thôi vậy, lão thần đi trước.”

Ta nhịn rồi lại nhịn, kéo tay áo cữu cữu, vẻ mặt trầm trọng nói: "Haizz...cữu cữu, kỳ thật cũng không phải trẫm không tín nhiệm người. Thật không giấu diếm, chuyện của Mạc đại nhân, cũng là Nam Lăng Vương nói cho trẫm biết." Ta lặng lẽ nhìn thoáng qua biểu cảm cữu cữu, tiếp tục nói: "Người cũng biết, vị Mạc cô nương kia hình như trước đây đã được Nam Lăng Vương cứu giúp.”

Đây cũng là Yến Tiêu Nhiên bảo ta nói như vậy, thứ nhất, là có thể đem mâu thuẫn giữa cữu cữu cùng hoàng đệ trở nên gay gắt, thứ hai chính là tẩy sạch nghi ngờ lúc trước của ta với cữu cữu, bởi vì những chuyện này là hoàng đệ "kể” cho ta mà.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play