Thông tin truyện

Giang Nam vương, kiều thê của ngài chạy rồi

Tô Vãn Hòa vừa về nhà không bao lâu, liền có người tới tìm nàng, nói là Giang Nam vương phủ có người tìm.

“Trương ma ma, có chuyện gì sao?”

Trương ma ma cung kính cười nói, “Đại phu nhân mời cô nương ngày mai lại đi vương phủ một chuyến. ”

Tô Vãn Hòa không hiểu ra sao, "Vì sao? ”

“Hôm nay còn có người chưa được đo kích cỡ.”

Ngày hôm sau, Khả Lạc chải tóc cho Tô Vãn Hòa, nàng tùy ý cắm một cái trâm ngọc, đội màn che, liền ngồi xe ngựa đi Giang Nam vương phủ.

“Trương ma ma, hôm nay đo cho ai vậy?”

Trương ma ma muốn nói lại thôi, tựa hồ có chút không dám đối diện với Tô Vãn Hòa, "Cô nương đi là biết. ”

Ở trong viện vòng tới vòng lui, đi tới Vọng Vân Các, Trương ma ma không thể đi vào nữa, một nhóc ở bên trong dẫn Tô Vãn Hòa đi vào chỗ sâu.

Tô Vãn Hòa nhìn cảnh quan tinh xảo xung quanh, có chút lo sợ bất an.

Hôm qua... Dường như nàng cũng chưa bao giờ đến đây.

“Tô cô nương, mời.”

Tô Vãn Hòa đi vào phòng, trong sảnh im ắng, trang trí hoa lệ, có rất nhiều bình vàng và đồ ngọc, trông giống như một thư phòng.

Một phiến bình phong cách gian phòng, Tô Vãn Hòa chậm rãi đi vào bên trong, lúc thấy rõ bên trong, cả kinh nhất thời đứng hình.

Trước phản lớn, một nam nhân mặc thường phục gấm vây xanh đang cúi đầu đọc gì đó.

Bà nó! Sao lại có một nam nhân ở đây vậy?

Chắc chắn nàng đã đi nhầm rồi.