Chương 5

Ngũ quan cậu bé cực kỳ giống người nọ, nhưng lại không hề lạnh lùng, lãnh đạm thờ ơ mà lại giống như một mặt trời nhỏ, trên khuôn mặt đẹp trai luôn mang theo nụ cười.

“Con thật sự không làm gì sao? Con đừng có lừa mẹ, lần trước con còn chỉ thầy giáo cách phá hoại máy tính của nhà trẻ để cho mọi người nghỉ lễ, lần này con thật sự không làm chuyện xấu đó chứ?”

“Ac…

Sao mẹ lại có thể như vậy? Sao mẹ lại cho rằng cục cưng thông minh, lạnh lùng, đẹp trai không gì sánh bằng của mình làm chuyện xấu chứ?

Rõ ràng là mấy thầy giáo ngu ngốc này quấn lấy cậu mà.

“Mẹ, thật sự không có, con chỉ dạy cho bọn họ một trò chơi thôi, được rồi, mẹ ơi, Hi đói bụng rồi, chúng ta về nhà nhé?”

Không có cách nào, Mộc Vân cuối cùng chỉ có thể mang thằng nhóc này về nhà.

Ba mẹ con vừa trở về nhà, Mộc Vân liền ngay lập tức lao vào nhà bếp chuẩn bị cơm tối cho ba người.

Chẳng qua cô còn chưa kịp nấu xong bữa cơm, bệnh viện bên kia lại gọi điện tới.

“Bác sĩ Maris, bệnh viện bên này đồng ý giao bệnh nhân cho cô, chúng tôi muốn hỏi một chút, cô hiện tại có tiện tới đây không?”

“Bây giờ luôn sao?”

“Đúng vậy, người thân của bệnh nhân đã tới, sau khi nghe được quyết định của bệnh viện liền muốn gặp cô ngay lập tức để tìm hiểu bệnh tình”

Y tá bên kia điện thoại cũng bày tỏ không biết làm sao.

Loại bệnh nhân này thật sự rất khiến bác sĩ nhức đầu, bệnh chung của người có tiền là dù đi đến đâu, tất cả mọi người đều phải nghe lời anh ta, giống như khắp thế giới này đều là địa bàn. của mình.

Mộc Vân cuối cùng cũng đồng ý.

“Mặc Hi, mẹ có việc đột xuất cần phải đến bệnh viện một chuyến, con có thể ở nhà ăn cơm với em gái được không?”

“Được ạ, mẹ không cần lo lắng, con nhất định sẽ chăm sóc em gái thật tốt”

Mặc Hi giống như một anh chàng nhỏ, vô cùng lão luyện phất phất tay nhỏ, tỏ vẻ mẹ không cần phải xoắn xuýt vấn đề này.

Quả thật, có đứa bé này ở đây, Mộc Vân hoàn toàn không cần phải lo lắng.

Vì vậy, Mộc Vân lại đi ra cửa.

Chỉ là cô không biết, cô vừa mới rời khỏi nhà, anh chàng nhỏ liền ngay lập tức chui vào phòng làm việc của cô.

“Anh ơi, anh muốn làm gì thế ạ? Mẹ bảo chúng ta cùng nhau ăn cơm”

“Suyt, anh phải vào máy vi tính của thầy hiệu trưởng nhà trẻ xem một chút, người bạn nhỏ trên tấm hình hôm nay nhìn vô cùng giống anh bảo muốn chuyển đến đây rốt cuộc là ai!”.

Quỷ nhỏ Mặc Hi sau khi đăng nhập vào máy vi tính của mẹ thì thành công xâm nhập vào máy tính của hiệu trưởng trường mẫu giáo.

Sau đó tìm được tài liệu của học sinh mới.

“Oa! Anh ơi, đây là anh hả?”

Giây phút tài liệu mở ra, cục cưng Ninh Dương đang đứng đợi bên cạnh ngay lập tức khiếp sợ há to cái miệng nhỏ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play