Chương 182

Thấy Diệp Sâm vừa từ trên lầu hai đi xuống chị Vương lập tức nói cho anh biết Diệp Minh Thành còn chưa đi ra, nhất thời khiến anh vốn bận rộn một ngày đã có chút mệt mỏi nay lại thêm một tia phiền não.

Kiên nhãn đi lên tầng hai, anh lại gõ cửa phòng cậu bé nói: “Diệp Minh Thành? Mở cửa, là ba đây, ăn cơm, mở cửa ra”

Không có tiếng động, trong căn phòng này thật yên tĩnh như không có ai vậy.

Chẳng lẽ thẳng nhóc này đang ngủ sao?

Diệp Diệp Sâm nhíu nhíu mày, cuối cùng anh vẫn quyết định vào xem một chút.

“Cạch..”

“Trời ơi, có chuyện gì vậy? Tại sao không có ai trong phòng? Cậu chủ nhỏ đâu?”

Chị Vương vẫn đi theo phía sau nhìn thấy cửa phòng đột nhiên mở ra thế nhưng bên trong một người cũng không nhìn thấy, nhất thời chị ta ôm miệng phát ra một tiếng kinh hô.

Sắc mặt Diệp Sâm cũng thay đổi!

Diệp Minh Thành tuy rằng thích nổi giận, thích tự nhốt mình trong phòng nhưng chưa bao giờ không nói lời nào mà biến mất, cậu bé không học được hành vi xấu xa như vậy.

Diệp Diệp Sâm anh cũng tuyệt đối không cho phép cậu bé làm như vậy.

Vậy bây giờ cậu bé đi đâu được?

Khuôn mặt Diệp Diệp Sâm trở nên tức giận lập tức từ trên lầu bước nhanh xuống, anh lớn tiếng quát: “Đi gọi toàn bộ vệ sĩ bên ngoài vào đây, điều tra cho tôi xem rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?”

“Vâng, thưa ngài?”

Chị Vương ngay lập tức đi làm.

Đã muộn như vậy lại đột nhiên không thấy bóng dáng một đứa nhỏ đâu, đây thực sự là một điều rất đáng sợ, nếu tối nay không tìm thấy đứa nhỏ trong khu vườn biệt thự này thì chị Vương đoán rằng tất cả những vệ sĩ này đều phải chết!

Vì thế chỉ trong vài giây ngắn ngủi toàn bộ người làm trong biệt thự được triệu tập đến, cả khu Hoàng Đình số một Vịnh nước Cạn đều được thắp sáng, khắp nơi đều có thể nhìn thấy bóng người lắc lư tìm người.

Mà lúc này cậu chủ nhỏ “Mặc Hi” đâu?

Cậu bé không có trong biệt thự mà đã lẻn ra ngoài.

Chẳng qua đây cũng không phải là ý kiến của cậu bé, cậu bé bị ép, bởi vì cậu bé nhận được tin tức của em gái Ninh Dương truyền đến là sáng mai sẽ dự định đến nhà trẻ.

Đi nhà trẻ, ba đi làm vậy thì sẽ không phát hiện ra.

Thế nhưng cậu bé thật không ngờ chỉ hai mươi phút trước, Diệp Minh Thành đột nhiên gọi điện thoại tới, cậu bé hỏi: “Có phải mẹ không cần anh không?”

Mặc Hi nghe xong vội vàng giải thích: “Không phải, không phải đâu, mẹ làm vậy bởi vì nghĩ anh là em cho nên quá lo lắng mới sế có bộ dạng như vậy”

Tuy nhiên giọng nói của đứa nhỏ lạnh lùng truyền đến: “Vì vậy mẹ đã chọn em mà không phải anh, đúng không?”

Đây là một đứa trẻ rất thông minh.

Sau khi chuyện này xảy ra, tất cả mọi người đều cho rằng bệnh của Mặc Hi là do Mộc Vân gây ra, mà cô vẫn áy náy không cách nào tha thứ cho mình, không thế chờ đợi được muốn dẫn cậu bé trở về Clear trị bệnh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play