Chương 169

Lâm Tư Khang: ”..”

Mắt thấy sắc mặt của ông phật sống trước mặt mình càng lúc càng kém, anh ta vội vàng bê đĩa thức ăn lên: “Tổng giám đốc, chúng †a ăn cơm trước đã, đừng có lo lắng cho chuyện này nữa, đợi đến chiều khi mà côMộcquay trở lại thì tôi vẫn sẽ bảo cô ấy đến phòng làm việc của Tổng giám đốc”

Mộc Vân bước ra khỏi tập đoàn Hoäắc Thị.

Cô tất nhiên sẽ không ăn cơm ở cái nhà ăn rách nát đó, cô tức đến đầy một bụng rồi, làm gì còn có tâm trạng ở đó ăn cơm chứ? Còn không bằng về nhà nấu bát mì sợi ăn.

Nhưng lúc cô sắp về đến nhà thì bên phía nhà trẻ lại đột nhiên gọi điện thoại đến cho cô: “Mẹ Mặc Hi à, chuyện này là thế nào vậy? Con trai cô cả ngày hôm không có nói chuyện gì với ai cả, có phải là bị bệnh rồi không?”

“Hả?”

Mộc Vân vừa nghe đến đây thì sắc mặt đã trắng bệch.

Mặc Hi bị bệnh sao? Hình như là không có mà? Sáng hôm nay lúc đưa bọn nhỏ đi thì thắng bé đâu có bất kì biểu hiện không thoải mái nào đâu cơ chứ.

Mộc Vân cảm thấy cả người bồn chồn khó chịu, không còn tinh thần suy nghĩ thêm điều gì nữa, cô ngay lập tức chuyển hướng, đi thẳng về hướng của nhà trẻ.

“Mẹ Mặc Hi à, chị cuối cùng cũng đến rồi, mau đến đây xem xem, tôi đã đưa thẳng bé ra đây rồi”

Quả nhiên là cô vừa mới đến được cổng nhà trẻ thì cô giáo đã nhìn thấy cô rồi, nhanh chóng đưa hai đứa nhỏ từ bên trong ra ngoài, gương mặt tràn đầy lo lắng chắc chắn không phải chuyện nhỏ rồi.

Mộc Vân lập tức chạy sang, ngồi xốm trước mặt hai đứa nhỏ.

“Mặc Hi à, con bị bệnh rồi sao?”

“Làm gì có đây chứ, mẹ à, anh hai đâu có bị bệnh gì đâu” Ninh Dương nhìn thấy như thế vội vàng huơ huơ cánh tay mũm mĩm, cố gắng nói rằng anh hai không hề bị bệnh.

Nhưng Mộc Vân nhìn một hồi lại phát hiện con trai mình hôm nay có chút kì lạ, thế nhưng, là có chỗ nào khác thường chứ? Cô lại không thể nhìn ra.

“Mặc Hi?”

“Con không có gì, chỉ là cơm hôm nay không ngon” Mặc Hi đứng trước mặt mẹ mình một lúc lâu rồi, bây giờ mới mở chiếc miệng nhỏ nói chuyện, cậu bé nói, cơm không ngon.

Không muốn ăn cơm?

Mộc Vân lập tức ngước mặt lên nhìn về phía cô giáo.

Thế nhưng cô giáo lại lập tức lắc đầu: “Không phải đâu, Mặc Hi trước giờ ở nhà trẻ đều ăn rất là ngon mà, hơn nữa hôm nay còn có món sườn hầm khoai tây mà thẳng bé thích nhất nữa, sao lại ăn không ngon được cơ chứ?”

Cô giáo không tin lời nói này.

Thế là Mộc Vân lại nhìn về phía hai đứa con mình một lần nữa.

Mặc Hi quả thật trước giờ rất ngoan, lúc Mộc Vân đi làm thì thẳng bé đều là người đưa em gái đi nhà trẻ, từ trước tới giờ đều không có gây phiền phức gì cho mẹ mình, trừ phi, thắng bé thật sự đã bị bệnh rồi.

Không lẽ, quả thực đã bị bệnh rồi sao?

Mộc Vân Lại nhớ đến đứa com trai mình lúc trước cho dù có bị bệnh thì hôm im lặng không chịu nói ra vì sợ cô phải lo lắng, bây giờ nhìn thấy dáng vẻ con trai không muốn nói chuyện như thế này, trong lòng cô càng thêm chắc chắn.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play