Mờ mịt mở mắt, cảm giác toàn thân uể oải không có chút lực, đầu lại đau như muốn nứt. Harry ấn ấn thái dương đang đau.
Cậu có cảm giác như mình vừa nằm mơ một giấc mơ dài, trong mơ tựa hồ như rất nhiều sự việc, những đau đớn lúc đó tựa hồ vẫn còn nhưng bây giờ muốn nhớ lại thì chẳng nhớ được gì. Khó chịu quá!
Xoay trái xoay phải, vẫn không hết khó chịu, Harry dứt khoát ngồi dậy. Nhắm mắt muốn nhớ lại một chút cảnh trong mơ nhưng chỉ nhớ được mình đứng trên đài thiên văn, nhớ mình thấy ánh sáng xanh của Avadar, nhớ mình gọi hiệu trưởng, nhớ Hogwarts tan hoang trong chiến tranh với những màu sắc khác nhau của bùa chú, nhớ Nagini bị chặt đầu, nhớ thấy ai đó quay lưng mặc áo chùng đen, bóng dáng rất cô đơn và đau khổ đang bế ai đó trên tay, người kia tựa hồ không cử động được, bởi vì chỉ nhớ mơ hồ người được kẻ kia bế bất động đi sâu vào Rừng Cấm. Suốt cả đoạn đường kia đều quanh quẩn là câu nói mơ hồ “hãy nhìn ta”.
Khó chịu quá!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT