Lý gia đại tẩu từ sau khi chồng chết, liền mất hết ý chí, nếu không có khối thịt trong bụng chống đỡ lên, đã sớm tự sát đi theo chồng.

Lý gia đại thái thái gắng gượng chống một hơi, làm hco người ta hầu hạ đại con dâu thật tốt, muốn ăn gì ăn đó, thịt cá đầy đủ cho tới lúc sinh nở, ngày sinh nở Lý gia phái người đi đón Lý Quý Dương trở về, hiện tại Lý gia chỉ còn lại Lý Quý Dương mới mười bốn tuổi, là độc đinh duy nhất Lý gia!

Lý Quý Dương vừa đi vào cửa, bên kia con của lão đại sinh ra, Lý gia phu nhân cố gắng mang theo bệnh thể trấn thủ, cuối cùng vẫn không lưu lại được mạng của con dâu, chỉ lưu lại một bé trai thật khỏe mạnh cho Lý gia.

Bởi vì nhi đồng nuôi thật tốt quá, cho nên khó sinh!

Lý gia phu nhân thật vất vả nhẹ nhàng thở ra, nhưng có lẽ là thật thả lỏng, bà cũng trực tiếp nằm xuống!

Cả một Lý gia lớn như vậy, chỉ còn lại một nhi đồng hơn mười hai tuổi là Lý Quý Dương cùng một đứa trẻ mới sinh ra còn đang uống sữa!

May mắn Lý gia không có trực hệ, không sợ có người tranh gia sản.

Cùng ngày ban đêm, rất nhiều nô bộc Lý gia đều thật không yên, bọn hắn không chạy là vì Đại Tần có danh pháp trị sâm nghiêm, chạy sẽ bị bắt, khi đó chờ đợi bọn họ chính là một cái "chết".

Huống chi ở thế đạo hiện tại, mạng của nô bộc còn chưa trọng yếu bằng mạng của một con trâu.

Ban đêm không trung đầy sao, một vầng trăng cúp trên bầu trời, một viên ngôi sao sáng ngời nhanh chóng xẹt qua trên không trung.

Rất nhiều người đều nhìn thấy được cảnh sắc này..

Bọn hắn bắt đầu sôi nổi suy tính kháp diễn..

Ngày hôm sau Lý Kế Dương liền tỉnh, đại thái thái, cũng chính là lão phụ nhân, cao hứng.

- Nói cách khác ta không phải do nàng sinh ra?

Lý Kế Dương bắt lấy điểm này.

- Mặc dù đại thái thái không phải là a mẫu của ngài, nhưng lại là mẹ cả của ngài, ngài cần kính nàng làm mẫu.

Quản gia cung kính trả lời.

Nhưng Lý Kế Dương nghe rõ, người phái người ra ngoài tìm hắn, cũng không phải thật sự tốt với hắn!

Kỳ thật hắn biết, chính mình căn bản không phải là Lý Kế Dương!

- Ngươi đi ra ngoài trước đi!

Hiện tại trong lòng Lý Kế Dương rất loạn:

- Không có lệnh của ta, đều không cho ai tiến vào.

- Dạ.

Quản gia cung kính lui ra ngoài.

Lý Kế Dương nhắm mắt lại, tinh thần thể đi vào hệ thống.

- Tôi tới Tần triều, có thể làm gì?

Lý Kế Dương nổi giận đùng đùng rống:

- Làm gì a? Anh nói đi!

- Trước mắt ngài vẫn là người thay mặt bạch sắc, cũng không có tư cách hỏi vấn đề.

Thanh âm máy móc không có chút cảm xúc trả lời hắn.

Lý Kế Dương tức giận:

- Đồ chơi này dùng như thế nào?

Mới vừa nói xong, màn hình liền sản sinh biến hóa, nhìn giống như là một mặt tường, trên thực tế là đồ hình hư cấu ra tới.

Ban đầu chỉ là một mảnh hỗn loạn, theo sau mới thay đổi thành chữ Hán mà hắn nhận thức, vẫn là loại giản thể.

- Cầu mua một tinh hạm đi xa cấp bậc vũ trụ!

- Cầu mua một khối ngọc hâm vạn năm, lớn nhỏ không hạn, giá cả thương nghị..

- Cầu mua kim cương năm vạn kim trong veo biển sâu..

- Tối cao cầu mua, tối cao cầu mua, một viên nguyên thủy tinh cầu, giao dịch hai mươi viên tinh cầu màu xanh biếc.

- Tối cao cầu mua, tối cao cầu mua, một đôi râu của mẫu trùng Trùng tộc, đổi mười viên tinh cầu khoáng vật.

- Tối cao cầu mua, tối cao cầu mua, thực vật xanh, giống không hạn, yêu cầu không hạn, chỉ cần có thể sóng! Chỉ cần có thể sống! Chỉ cần có thể sống!

Những dòng chữ này đủ mọi màu sắc, hắn nhận thức chữ, nhưng không rõ ý tứ!

- Hiện tại anh chính là người thay mặt bạch sắc, chỉ có thể tiếp nhiệm vụ cầu mua bạch sắc, đương nhiên, cầu mua tối cao kim sắc anh cũng có thể đón, đó là giao dịch không hạn cấp bậc người thay mặt.

Thanh âm máy móc thông dụng tri thức cho hắn:

- Phía trên người thay mặt bạch sắc, đó là bảy cấp bậc xích, cam, hoàng, lục, thanh, lam, tím, cấp bậc cao nhất là nguyên thủy người thay mặt, màu đen.

Nói cách khác nếu là kim tự tháp, mình trước mắt là phế liệu a?

Hệ thống không cho ưu đãi, ngược lại đả kích hoàn toàn, Lý Kế Dương, nga, hiện giờ sửa kêu Lý Quý Dương, đành phải chuyển qua không gian.

Hắn đã phát hiện hệ thống cùng không gian là khác nhau, cũng không biết có phải chung một dẫy hay không, nhưng hắn không hỏi.

Ẩn giấu chút vương bài thôi!

Vạn nhất không phải một bộ đây?

Hắn không quen hệ thống, cũng không quen không gian, nhưng không gian im lặng, chết, hệ thống con mẹ nó là sống a!

Nói không chừng ngày nào đó hệ thống huynh xem hắn không vừa mắt, cho hắn một chiêu trí năng hủy diệt, hắn còn có một không gian để ẩn thân, so sánh với căn nhà hiện tại ở Tần triều, hắn cảm giác không hợp nhau, nhất là ánh mắt của vị gọi là "mẫu thân" nhìn hắn, chỗ nào là nhìn đứa con nha? Cũng giống như là nhìn đứa ở mà thôi đâu!

Trong không gian vẫn là cái dạng kia, rất yên tĩnh, Lý Quý Dương đi ra ngoài, không có đầm nước, ngoài một mảnh thổ địa hắn còn tìm được một căn nhà cỏ tranh!

Trong phòng rất đơn giản, vừa xem hiểu ngay!

Một cái bàn, một ngăn tử, một cái ghế, một cái giường, trên giường không có vật gì!

Hắn mở ra ngăn tủ, được, bên trong có mầm móng, còn có cái cuốc, không có cái cày, đây là muốn người làm gì?

Hắn không quá nhận thức mầm móng, dù sao không phải học nông nghiệp, nhưng biết chữ, các loại rau dưa lương thực mầm móng không ít, bên trong có cây ngô, khoai tây, khoai lang đều không thiếu.

Đều là đồ vật cao sản.

Chứng kiến hắn liền chảy nước bọt!

Nói thật ra, hai ngày này hắn dưỡng bệnh, uống thuốc cũng không biết là mùi vị gì, còn có chính là canh thịt!

Ở Tần triều, thịt là người thượng đẳng ăn, rau là người hạ đẳng ăn, làm chủ nhân trên danh nghĩa hiện tại của Lý gia trang, cho nên Lý Quý Dương không ăn rau dưa, hắn chỉ được ăn thịt, lại vì bị bệnh nên chỉ ăn canh thịt, còn là chứa nhiều dầu mỡ, Lý Quý Dương nếm qua một lần liền không muốn ăn lần thứ hai.

Cảm thụ một chút thể lực của mình, tạm được, hắn liền khiêng cái cuốc chạy ra ngoài, trước đào hố, trồng cây ngô!

Loại thứ hai chính là khoai tây!

Bởi vì hắn xem qua dân quê gieo trồng, cho nên còn biết một chút, nhưng cũng chỉ là đào hầm gieo xuống, bởi vì hắn cũng không biết làm ruộng a!

Làm một mạch hắn liền mệt mỏi, không có biện pháp, hiện tại hắn còn là bệnh nhân, ăn uống không tốt, cũng không thật sự được nghỉ ngơi, bên ngoài chỉ là nhìn thấy là nghỉ ngơi, trên thực tế là đi vào trong hệ thống hao phí thời gian.

Sau khi đi ra tự mình sửa sang lại một chút, may mắn lúc đó hắn lựa chọn dùng tinh thần tiến vào, nếu là thật thể đi vào, hắn cũng không biết nên làm sao giải thích.

- Ngũ thiếu gia, ngũ thiếu gia?

Nơi cửa có một thân ảnh mảnh khảnh quỳ nơi đó, ảnh tử ném vào trên sàn nhà trước cửa.

- Vào đi!

Lý Quý Dương nằm trên giường, hữu khí vô lực kêu người.

Lập tức có một tiểu cô nương đi vào, chính là nha hoàn mớm nước cho hắn.

Tiểu cô nương chảy mái tóc buông sau người, mặc quần áo màu trắng ngà, bộ dạng thật nhu nhược, tay bưng bát, ngửi được mùi vị Lý Quý Dương chỉ muốn đi chết.

- Ngũ thiếu gia, ăn cơm đi.

Buông bát xuống bàn, canh thịt nóng hầm hập, bốc lên mùi thịt thật nồng.

- Ta không muốn ăn cái này!

Lý Quý Dương bạo phát, nhà ai mỗi ngày chuốc canh thịt cho người bệnh a? Còn là dầu mỡ nhiều như vậy?

- Ngài không uống canh thịt, bệnh sẽ không thể khỏe lại!

Tiểu cô nương run rẩy quỳ sụp xuống, bộ dạng thật sợ hãi, nhưng vẫn kiên trì khuyên nhủ:

- Uống nhiều một chút.

Nhìn bộ dạng của nàng, cơn giận của Lý Quý Dương cũng phát không ra, buồn bực muốn chết.

Nhưng nhìn thấy canh thịt hắn cũng không nuốt nổi, hắn xuyên cả thân thể tới được, trong bụng không thiếu thịt cá, lại nhìn canh thịt mà thời đại này chỉ dùng muối ăn làm đồ gia vị, cho nên bên trong trừ bỏ vị mặn không còn mùi vị gì khác!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play