- Đồ đần!

Lý Quý Dương vừa hiểu được liền nổi nóng:

- Đó là tiền của chúng ta, vì sao không cần? Không trả? Không trả thì đánh cho ta!

- Bên kia tám người, hai người đánh nhau nhất định sẽ xuất hiện tổn thương.

Dương Phi Anh nhắc nhở Lý Quý Dương, hai cha con này là lão tốt, ra tay là dùng chiêu thức lấy mạng người.

- Vậy cũng không thể bị người khi dễ a!

Lý Quý Dương nổi giận, người của mình, mặc dù là mới thu vào dưới cánh chim, nhưng bởi vì như vậy càng không cho phép bị người khi dễ, hắn đã là Lang Trung lệnh, còn không đối phó được một bình dân?

- Ngày mai bọn hắn muốn cấp cho cô nương kia hứa gả cho nhà khác, đến lúc đó thật sự cùng chúng ta không liên quan.

Dương Phi Anh cười khổ:

- Chuyện này làm, sớm biết nhà bọn họ là như vậy, ta căn bản sẽ không đáp ứng!

Nguyên lai người nhà này ỷ có tám ca ca, một nữ nhi quý giá nguy, bọn hắn đều là người trưởng thành rồi, vả lại mỗi người thành gia lập nghiệp liền phân gia, một nhà liền một người lao động trưởng thành, liền không có biện pháp phục vụ nghĩa vụ quân sự.

Nam tử Tần quốc đa số đều là tòng quân, ở trên chiến trường giao tranh, đương nhiên có người thích tòng quân dùng mạng hợp lại một phen, có người muốn ở nhà làm ruộng, gia đình này có tám con trai đều ở nhà làm ruộng, vốn chỉ là một gia đình, nhưng sau khi con trai trưởng thành lập tức phân gia, biến thành tám nhà, hơn nữa nhà cha mẹ tính thành chín nhà, họ Vương, nơi đó được xưng là Vương gia thôn.

Đồng dạng cũng là ở vùng ngoại ô Hàm Dương, nhưng gần nội thành hơn Lý gia trang, người ta ở phía sau một mảnh đồi núi cửa bắt Hàm Dương thành.

Từ sau khi em gái được mười ba tuổi, nhà bọn họ dùng biện pháp bỉ ổi như vậy lừa gạt lễ hỏi không ít gia đình, cuộc sống trong nhà cũng ngày càng giàu có, chuyện lừa đảo này đến tiền mau, thứ tốt lại nhiều.

Một ít gia đình đều cũng biết việc này, cho nên em gái đều mười tám nhưng vẫn không gả ra ngoài, Tần triều bình thường mười ba tuổi mới có kinh nguyệt lần đầu, mười lăm tuổi cập kê mới có thể lập gia đình, nhưng ở mười ba mười bốn rất nhiều cô nương đều đã đính hôn, chuẩn bị hai ba năm sau lập gia đình vừa lúc.

- Vậy ngày mai chúng ta phải đi đem lễ hỏi mang về!

Lý Quý Dương hầm hừ.

- Công tử, ngài mai ngày cần điểm mão..

Lý Phúc nhắc nhở hắn.

- Điểm mão thì không còn kịp rồi..

Vẻ mặt Lý Đại đau khổ, thật vất vả được ban cho hai kim, kết quả còn gặp lừa hôn, Tần luật đối với hôn nhân có quy định nghiêm chỉnh, cùng họ không hôn, đồng tông không hôn, đồng nguyên không hôn.

Vả lại sau kết hôn nếu nữ nhân bên ngoài.. ngay cả hàng xóm cũng có thể cử báo, gian phu sẽ bị đánh chết!

Nhưng đây là lấy kết hôn làm điều kiện, ngươi còn chưa thành thân, không đăng ký lập gia đình ở nha môn, người ta cũng không phải người của ngươi!

Cấp cho lễ hỏi?

Là do ngươi thích cấp!

Đây là chỗ cao minh của Vương gia, bình thường cho lễ hỏi đều ở nha môn đăng ký tạo sách, nhưng gia đình bọn họ lại cố tình không làm, vài lần đều viện lý do né tránh, mãi tới khi tiếp nhận lễ hỏi xong rồi mới tìm cớ giải trừ hôn ước.

Hôn ước chỉ mới quy định bằng miệng, đáng thương cho Lý Á còn tặng tín vật đính ước, đó là chiến lợi phẩm của cha con bọn họ.

Lý Quý Dương vừa nghe càng tức giận:

- Dặn mọi người đêm nay nghỉ ngơi thật tốt, rạng sáng ngày mai nhà bếp chuẩn bị thực vật, sau khi mặt trời mọc xuất phát, đi theo ta đem lễ hỏi đòi trở về.

Dương Phi Anh xem hắn đều quyết định nên không tiếp tục kiên trì, hắn chỉ là một văn nhân, là một phụ tá, nói chuyện không danh chính ngôn thuận như Lang Trung lệnh.

Bởi vì quá trễ nên không có ai đi báo với Cam Lỗi, thân thể Cam Lỗi tuy nhìn thấy khỏe mạnh nhưng dù sao bệnh nặng mới khởi, mọi người tận lực không làm cho hắn quan tâm.

Hôm sau khi trời tờ mờ sáng, Lý Quý Dương đã chuẩn bị xuất phát, Cam Lỗi còn cho rằng hắn đi điểm mão, nên không hỏi nhiều, kết quả Lý Quý Dương mang theo người đi cửa bắc.

Mặt trời mọc nửa khắc, bốn cửa thành mở ra, Lý Quý Dương mang người đầu tiên xông ra ngoài.

Vương gia thôn, là một thôn mới xây, vẫn còn chưa được mười hai năm.

Bởi vì trong thôn có 68 gia đình, một nửa đều là họ Vương, mà Vương gia là gia đình thứ hai tới nơi này ở lại, vì thế tự lấy "Vương gia" đặt tên cho thôn xóm.

Sáng sớm người Vương gia thức dậy nấu cơm, năm nay bởi vì lại nói việc hôn nhân cho em gái, được không ít lễ hỏi, lại có đại nhân vật làm chỗ dựa vững chắc, cả nhà đều vô cùng cao hứng.

Mặc dù nói là ở riêng nhưng chín nhà vẫn thường thường tụ cùng một chỗ ăn cơm, hiện giờ cha mẹ khỏe mạnh, ở chung với tiểu muội, tám con trai đều ở riêng, nhưng đều vây quanh nhà cha mẹ xây nhà, làm như vậy là vì tiện chiếu cố.

Kết quả buổi sáng hôm nay đã có người đánh vỡ phần bình tĩnh này.

Một đội nhân mã đi suốt một canh giờ tới Vương gia thôn, đúng lúc mọi người không có việc gì làm tụ cùng một chỗ tính toán thời gian cày bừa vụ xuân.

Người Vương gia đang ngồi trong nhà, Lý Quý Dương dẫn người giết tới cửa nhà bọn hắn.

- Công tử?

Đối phương là bình dân, dùng tường vây cũng không cao, cửa lớn làm bằng gỗ.

- Đạp ngã cửa cho ta, nhớ kỹ, cần có khí thế!

Lý Quý Dương đi bộ cùng mọi người, thứ nhất là cách không xa, thứ hai là không muốn làm cho đám người kia có điều chuẩn bị.

Bởi vì ở Tần quốc người có ngựa, khẳng định đều là quý tộc!

Lý Quý Dương có ngựa nhưng hắn không biết cưỡi.. vô nghĩa, thời Tần triều không có yên ngụa, ngồi lên lưng ngựa mài da sao!

Kiến trúc của Vương gia thật có ý tứ, một đứa con trai một tòa nhà, nhưng tổng cộng mười phòng ốc, tường đất làm thành hình chữ nhật, đem nhà đều vây bên trong, còn trồng không ít cây dâu, còn có vườn rau, nhìn thấy bởi vì dân cư đông đảo nên cũng thịnh vượng.

Chẳng thể trách bị Lý Á nhìn trúng, trong nhà chỉ còn hai cha con bọn họ, mà nhà này nhân đinh thịnh vượng, nói không chừng cô nương thừa kế mẹ của nàng gặp vận khí tốt, sinh được bảy tám nhi tử đâu!

- Ai nha?

Một phụ nhân đi ra, xem cách ăn mặc thật bình thường, nhưng mặc là quần áo mới.

- Vải dệt kia là lễ hỏi của chúng tôi!

Lý Đại cáo trạng:

- Ngay lúc đó trong lễ hỏi có mười con bố, trong đó còn nhan sắc này, là quản gia đặc biệt lấy ra từ trong kho, từng người thành thân đều được phân một con, nghe nói là thứ tốt trong cung phân ra, chúng tôi đều vô cùng yêu thích.

- Chúng ta là người của Lý gia, đến cần lễ hỏi!

Lý Quý Dương lớn tiếng trả lời, nhưng thanh âm của hắn quá non nớt!

- Ha ha ha!

Phụ nhân cười nhạo:

- Ngươi chỉ là một thằng nhóc còn chưa đủ lông đủ cánh, còn người Lý gia? Lý gia không có ai chứ?

Nhưng nàng cũng nhìn thấy có nhiều người như vậy, vừa nói vừa nhìn trong phòng kêu:

- Mau ra đây a! Người Lý gia tới đòi lễ hỏi vậy!

Bên trong vừa nghe, lúc ấy liền ngồi không yên, lễ hỏi lần này đủ bọn hắn ăn nửa năm, làm sao có thể lui về?

Phần phật một tiếng, tám huynh đệ đều chạy ra!

Lý Quý Dương không mặc quan phục, nhưng vừa nhìn cũng biết không phải là người thường, lão tốt đều đến, lần này cầm theo nỏ.

Tân Thắng cũng tới, nhưng không mang theo đội thủ vệ, làm vãn bối cho nhóm lão tốt, là vì làm chỗ dựa nên mới đến, chứng kiến người đi ra liền chỉ huy:

- Vây lại!

Chừng một trăm lão tốt liền vây lại, ngoài hai mươi người lưu bên ngoài thôn làm cứu viện, còn có hai mươi người khuyên giải trên đường vào thôn, còn lại sáu mươi người vây lại hoàn toàn không thành vấn đề!

Có lẽ nhiều lần lừa lễ hỏi thành công, trận thế này cũng từng gặp, người Vương gia cũng không e ngại, hơn nữa bọn hắn còn có quý nhân tương trợ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play