Trong lòng Lý Quý Dương nghĩ thầm: Coi như là phục lạy lão tổ tông!

Nói tới đây cũng là lão tổ tông, chỉ là niên đại lâu hơn một chút, lão tổ tông thời kỳ cuối Chiến quốc.

- Ân, đứng lên đáp lời.

Đứa nhỏ này nhìn thấy còn thành thật, Trang Tương Vương cho người ngồi xuống, là cho Doanh Chính cùng Triệu Cơ mặt mũi.

- Tạ quốc chủ!

Lý Quý Dương nói xong đứng lên.

- Ngồi cùng với ta!

Doanh Chính lôi kéo Lý Quý Dương ngồi dưới tay quốc chủ.

- Nghĩa mẫu gần đây khỏe không?

Sau khi ngồi xuống, Lý Quý Dương liền nhìn qua Triệu Cơ.

- Tốt, nghĩa mẫu tốt lắm!

Triệu Cơ cầm một đôi đũa đưa cho Trang Tương Vương:

- Quốc chủ tạm thời ăn chút gì đệm bụng, một lát lại phải dự thu yến, còn phải uống rượu.

- Được.

Trang Tương Vương gật đầu tiếp đũa.

Phía sau có cung nữ bưng lên ba thực đỉnh, theo thứ tự là đôn thịt dê, thịt bò nướng cùng cải thìa nướng.

Còn có một mâm bánh mì trắng.

Bánh mì trắng có chút ố vàng, Lý Quý Dương cảm thấy bởi vì là cối xay thời đại này làm cũng không kín kẽ, toàn bộ thực vật bị mài ra đều là viên bi thô, làm thực vật ăn cũng thô, tinh tế gia công ít.

Không phải không có năng lực kia, mà là không có công cụ tốt như vậy.

Cối xay của Lý gia trang là do Lý Quý Dương cho người trong nhà làm theo yêu cầu, đương nhiên có thể nghiền nát mềm nhuyễn hơn.

- Đứa nhỏ này làm sao vậy?

Bị người tội nghiệp nhìn lên, Trang Tương Vương ăn cũng không vô nữa.

- Tiểu Dương làm sao vậy? Là mệt nhọc sao?

Triệu Cơ quan tâm hỏi.

- Không có, chỉ là cảm thấy quốc chủ ăn cơm đơn giản, ngày trôi qua thật mộc mạc.

Lý Quý Dương nhìn hoa quả trước mặt mình, kỳ thật cũng không có gì đặc biệt a!

Hương vị hoa quả cũng không ngon bằng trong không gian sản xuất, xem quốc chủ ăn thật làm cho người đời sau như hắn nhìn thấy liền giật mình!

Không nói chuyện khác, có vị chủ tịch hay thủ tướng quốc gia nào ăn bánh mì thô sáp với thịt nướng nguyên thủy a?

- Trong cung tuy rằng nhiều người, nhưng cũng không xa xỉ.

Triệu Cơ mang theo ý cười giải thích:

- Vả lại quốc chủ cuộc sống mộc mạc, không thích xa hoa.

Nàng đây là trợn mắt nói lời bịa đặt!

Nhưng ai bảo là Trang Tương Vương thích nghe!

Quần áo trên người Trang Tương Vương là Lý Quý Dương tiến hiến vải vóc, Triệu Cơ tự tay chế tạo, nguyên liệu vải vừa sờ vào cũng biết là thứ tốt!

Nhưng nguyên liệu vải lại thập phần đặc biệt, dưới ánh mặt trời có thể chứng kiến từng đợt hoa văn do kim tuyến dệt thành, nhưng dưới ánh nến trong phòng nhìn qua lại là ngân văn, mà ở trong này bởi vì có ánh sáng đầy đủ nên không đốt đèn, cho nên quần áo chỉ hoa lệ bình thường.

Kỳ thật nội hàm tương đương kinh người!

Sau khi Triệu Cơ làm xong quần áo tiến hiến cho quốc chủ, quốc chủ hết sức hài lòng.

Bằng không cũng không ở thu yến mặc nó tham dự, thậm chí đai lưng là phiến ngọc thạch chạm rỗng, thoạt nhìn đơn giản hào phóng, nhưng một mảnh ngọc sức cũng đủ cho một nhà bình thường trải qua hai ba năm sinh sống không cần làm việc gì trong Hàm Dương thành.

Đây là Lý Quý Dương nói điệu thấp xa hoa!

Triệu Cơ thật sự am hiểu lời này, cũng biến thành hành động!

Không giống như là Vương Kiều phu nhân, làm quần áo quốc chủ nhìn thoáng qua liền tức giận, bởi vì nàng làm tuy rằng cũng tốt, nhưng dùng nguyên liệu bình thường, còn nói là "tiết kiệm", "thuần phác" vân vân..

Hơn nữa nguyên liệu vải còn là cung nữ trong cung của nàng dệt ra tới!

Cho dù ngoài miệng quốc chủ nói thích mộc mạc, kế thừa tác phong cuộc sống của Chiêu Tương Vương, đó cũng chỉ là làm cho người ngoài xem, không nhìn thấy toàn triều đại thần đều là cựu thần khi đó sao?

Quốc chủ đây là không tình nguyện mộc mạc, cho nên thích Triệu Cơ "điệu thấp xa hoa", đối với "cuộc sống điệu thấp" chân chính lại căm thù tận xương tủy!

Triệu Cơ từng cùng quốc chủ trải qua cuộc sống hoạn nạn ở Triệu quốc, đương nhiên càng hiểu được tính tình của nam nhân này hơn là Vương Kiều, quốc chủ thích sống xa hoa mới là đúng nhất!

- Quốc chủ rất.. rất.. thảo nhân quá cảm động!

Lý Quý Dương lập tức liền diễn lên, hắn cũng đã suy nghĩ cẩn thận.

Lịch sử sẽ không gạt người, khi hắn nói cuộc sống của quốc chủ thuần phác, Triệu Cơ cũng nói như vậy, mà quốc chủ quả nhiên vẻ mặt tươi cười lắc đầu:

- Quả nhân chỉ nguyện noi theo phụ thân tổ phụ, để cho Đại Tần càng thêm cường thịnh, việc vặt bên người nên đơn giản thì đơn giản.

- Quốc chủ thật sự là hiếu tử hiền tôn.

Lý Quý Dương thổi phồng người luôn chọn từ tốt nhất.

Doanh Chính ngồi chỗ kia không rên một tiếng, trên thực tế trong bụng mau cười căng gân!

Quốc chủ phụ thân là dạng người gì, hắn còn không biết sao? Tiểu Dương cũng vậy, một bên nghiêm trang nói chuyện, bí mật lại lôi kéo tay hắn gãi gãi lòng bàn tay, cũng không phải mình buộc hắn nói như vậy!

Tần Thủy Hoàng cảm giác đặc biệt ủy khuất!

Bảo bảo đặc biệt ủy khuất, nhưng bảo bảo không dám nói.

Trang Tương Vương ăn chút gì liền buông đũa xuống, nói với Triệu Cơ:

- Quả nhân đi trước, chờ một lát ngươi mang theo Chính nhi cùng tiểu Dương đi qua đi, nếu là nghĩa tử của ngươi, cũng xem như là nghĩa tử của quả nhân là được.

- Dạ!

Triệu Cơ cảm động hai mắt lưng tròng nhìn Trang Tương Vương, trong mắt tình ý đều nhanh tràn ra tới!

Doanh Chính lập tức lôi kéo Lý Quý Dương quỳ xuống phục lạy, đây là thừa nhận địa vị của Lý Quý Dương!

- Lý Quý Dương, bái kiến nghĩa phụ!

Lý Quý Dương lập tức nhận thức thân.

- Cùng nghĩa mẫu ngươi trò chuyện đi, nghĩa phụ đi trước gặp các đại thần.

Trang Tương Vương vươn tay, lập tức có nội thị tiến lên nâng đỡ Lý Quý Dương ý bảo hắn đứng dậy.

- Dạ!

Lý Quý Dương cười híp mắt.

Quốc chủ muốn đi, Triệu Cơ đương nhiên muốn đưa tới cửa, còn có ý tứ không bỏ được, điều này làm cho Trang Tương Vương rất hài lòng.

Mà Doanh Chính cùng Lý Quý Dương đương nhiên muốn đi theo đưa tiễn, chờ đội ngũ quốc chủ đi khuất mới quay vào nội điện.

- Nghĩa mẫu, ngài ở trong cung thật sự tốt không?

Lý Quý Dương cùng Doanh Chính ngồi hai bên người Triệu Cơ.

- Tốt lắm, con luôn cấp quá nhiều đồ vật, trong nhà cũng còn tốt sao? Tiểu Lý Tín cũng cao hơn rồi chứ?

Triệu Cơ cười hỏi.

- Trong nhà mọi chuyện đều tốt, đồ vật ngài cứ việc dùng, chỗ con có rất nhiều, đều là sư phụ con cấp cho, hắn làm cho sư huynh mỗi khi tới thăm con một chuyến đều cho không ít đâu!

Lý Quý Dương cười nói:

- Tiểu Lý Tín tốt lắm, hiện giờ biết chạy biết nhảy, nói chuyện cũng lưu loát, trong ngày gào khóc kêu tán loạn xung quanh.

Hiện tại tiểu Lý Tín có thể chạy khắp nơi, một mình Lan nãi mẫu cũng không theo kịp hắn, quản gia đại thẩm liền phái hai tráng phụ mạnh khỏe đi theo Lan nãi mẫu cùng nhau chiếu cố tiểu thiếu gia, đương nhiên đợi khi nào tiểu thiếu gia ra khỏi phòng mới đi theo, bình thường không được vào chủ viện, Lan nãi mẫu cũng không cho phép các nàng gần người hầu hạ tiểu thiếu gia.

- Cai sữa rồi chứ?

Triệu Cơ hỏi.

- Cai rồi, ban đầu không dám trực tiếp chặt đứt, làm cho hắn chút canh trứng, cháo hoa quả, còn có phụ thực linh tinh, hiện tại không còn bú sữa.

Bởi vì đều ăn đồ vật trong không gian, tiểu tử kia bây giờ khỏe mạnh đáng yêu, thông minh lanh lợi vô cùng!

- Trong nhà thu hoạch như thế nào?

Triệu Cơ quan tâm hỏi.

- Thu hoạch tốt lắm, con tự mình đưa tới thuế lương, còn mang theo một ít cho nghĩa mẫu nếm thử.

Lý Quý Dương khoa tay múa chân:

- Đều thật mẩy lại lớn đâu!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play