Là chuyện gì đây?
Lý Quý Dương càng muốn nghĩ lại càng nghĩ không ra!
Rõ ràng không thèm nghĩ nữa, xe tới núi ắt có đường!
Ngày hôm sau hắn dậy sớm mang theo đoàn xe đi rồi, lưu lại trong nhà giao cho tiên sinh quản lý, lần này Lý Phúc không đi, đi theo Cam tiên sinh làm trợ thủ, kỳ thật trước tiên nuôi cấy hắn làm quản gia.
Trên đường bọn họ ở lại khách điếm, Lý Quý Dương lo lắng đồ vật mang theo nên dặn mọi người cẩn thận tỉnh ngủ, dù sao mang theo không ít bảo bối, nhưng nơi này là vùng ngoại ô Hàm Dương thành, rất nhiều người đều đặt chân ở đây, cho nên còn có đội ngũ quân Tần tuần tra, cũng không phát sinh chuyện gì tai họa.
Đi tới cửa thành, đoàn xe bị người ngăn cản.
Lần này bọn họ mang theo nhiều lắm, vả lại đều là người lớn, không giống như là lần trước người lớn lẫn nhi đồng đi cùng, nhưng lần đó cũng bị kiểm tra một chút, lần này đồ vật nhiều như vậy, còn mang theo thùng lớn như thế, càng phải kiểm tra kỹ lưỡng hơn!
- Cần kiểm tra?
Lý Quý Dương nghĩ tới chuyện mà mình nghĩ không ra, chính là nhiều đồ vật như vậy, thùng lớn thùng nhỏ nhất định sẽ bị yêu cầu mở ra ngay cửa thành.
Lần trước đi tới hắn mang chính là thuế lương, còn có vật phẩm ăn dùng, cũng mang theo hai ngàn kim, hơn nữa đồ vật lấy ra trong không gian đều đưa cho Doanh Chính, khi đó là trực tiếp lấy ra từ trong không gian, cho nên cũng không nghĩ nhiều.
Dù sao đều là đồ đạc của hắn, hắn thích cho ai thì cho ai, trên thế giới này thật sự là không ai quản được.
Nhưng bây giờ không được, mấy thứ này hắn tính toán công khai đưa cho Doanh Chính sử dụng, khác với dĩ vãng cung cấp vàng, nơi này đều là tinh phẩm, là vật quý báu!
Nếu mở ra cho người nhìn thấy..
Hậu quả thật không dám tưởng tượng!
- Có thể không kiểm tra sao?
Lý Quý Dương thò đầu ra nhìn vị tiểu tướng hỏi.
Bởi vì Hàm Dương thành là đô thành, thủ cửa thành đều là tiểu tướng, hơn nữa bọn họ đều có quân công trong người, những người này làm việc thật nhận chân, làm sao có thể nghe theo yêu cầu của Lý Quý Dương?
- Lục soát!
Tiểu tướng nhận chân vung tay lên, thủ vệ liền vọt tới.
- Chậm đã!
Lý Quý Dương nhanh chóng kêu ngừng, đám người này vừa nhìn là người thô lỗ mạnh tay, nếu làm cho bọn họ tùy tiện mở thùng, sản phẩm thạch anh cùng vàng bạc ngọc khí..
- Các vị đại ca, nơi này đều là vật phẩm quý trọng..
Lý Quý Dương nhảy xuống xe ngăn đón phía trước:
- Không thể mở rương ở trong này.
- Quy chế như thế, xin thứ tội!
Tiểu tướng lại phất tay.
- Chậm đã!
Lại có thanh âm kêu lên.
Lý Quý Dương quay đầu vừa nhìn, liền vui vẻ, người quen!
- Người tới người nào!
Tiểu tướng quát một tiếng, người bên cạnh liền vung mâu.
- Nội tướng.
Người kia cho hắn nhìn xem một kiện đồ vật:
- Mấy thứ này đều là đại công tử cần, tiến hiến cho quốc chủ cùng phu nhân, không cần kiểm tra, cho đi đi!
- Dạ!
Tiểu tướng thật thức thời, lập tức thu trường mâu khoát tay:.
Truyện Gia Đấu- Cho đi! Cho đi!
- Trì, sao ngươi lại tới đây?
Lý Quý Dương đi tới gần, ngẩng đầu nói chuyện, không ngẩng đầu không được, ai bảo người ta cao hơn hắn.
- Ngày hôm qua liền nhận được tin tức, nói ngài đã tới vùng ngoại ô, hôm nay ta thủ ở chỗ này, trong nhà còn có Lang đang đợi, Mộ chờ ở cửa cung, Khê ở bên người đại công tử, hỗ trợ truyền tin.
Lúc Trì nói chuyện vẻ mặt tươi cười, bởi vì mấy ngày nay đại công tử đang ngóng trông Lý thiếu gia đến đâu.
- May mắn ngươi đã tới rồi, bằng không mấy thứ này nếu ở trước công chúng bị người thấy được, thật sự là không ổn.
Lý Quý Dương nhẹ nhàng thở ra, hắn cấp đồ vật cho Doanh Chính cùng Triệu Cơ cấp bao nhiêu hắn cũng không thấy có gì, nhưng nếu bị người ngoài biết thì không tốt lắm.
Hơn nữa làm cho người ta biết nữ nhân cùng con cả của quốc chủ nhờ vào người khác tặng đồ sống, người ta sẽ nghĩ quốc chủ như thế nào?
Cho dù mọi người đều biết đại công tử cùng Thành Giao công tử đối địch lẫn nhau, thế nhưng đây là chuyện lòng hiểu mà không nói thẳng ra ngoài.
Mọi người biết thì biết, nói ra cũng không tốt lắm.
- Ngài nói quá đúng!
Trì nghe được lời nói sâu sắc của Lý Quý Dương, còn rất giật mình.
Nghĩ lại không hổ là người được đại công tử vừa ý, nói chuyện thật có nội hàm!
Có Trì trợ giúp, đoàn người thông qua cửa thành, lại bởi vì có Trì dẫn đường nên gặp được tuần tra cũng không có ai kiểm tra đồ đạc của bọn họ.
Mãi cho tới khi đi tới trước cửa nhà, người đi ra nghênh đón không ngờ là Doanh Chính!
- Tại sao là ngươi ra đón?
Lý Quý Dương cười ngẩng đầu nhìn Doanh Chính, trong lòng rơi lệ đầy mặt: Vóc dáng thấp chính là muốn phụ thuộc, một đám người giống như uống thuốc trổ mã, bộ dạng cao như vậy!
- Ở trong phòng đã đợi không kịp!
Chờ không được muốn gặp tiểu Dương.
- Đi, đi vào nói!
Lý Quý Dương mang theo nhiều đồ vật như vậy, không tiện mở ra ngay cửa, nhanh chóng cho người kéo vào trong sân, trực tiếp đóng cửa lại.
Đi vào trong viện, Lý Quý Dương mới phát hiện trong này có chút khác biệt, sạch sẽ hơn rất nhiều, cũng hợp quy tắc hơn rất nhiều, nhất là người hầu nhìn lại vô cùng sạch sẽ.
- Lần này lại đây, theo ta tiến cung một chuyến đi!
Sau khi Doanh Chính ngồi xuống, lại thả một quả bom.
- Ngươi nói gì?
Lý Quý Dương cho là mình nghe lầm.
- Quốc chủ phụ thân biết ngươi đã đến rồi, trong cung có thu yến, tuyên ngươi yết kiến.
Doanh Chính cười híp mắt nhìn hắn:
- Mỗi lần ngươi đưa đồ vật vào, quốc chủ phụ thân đều thật thích đâu!
- Sao lại cho ta tiến cung?
Lý Quý Dương chỉ chỉ chính mình.
Hắn hoàn toàn không có chức quan, không có tước, chỉ là tiểu nhân vật, lại cần tiến cung!
- Ngươi là con nuôi của a nương ta, ân, em kết nghĩa của ta!
Doanh Chính vỗ vai hắn:
- Mặc dù quốc chủ phụ thân chưa gặp qua ngươi, cũng không xa lạ gì đối với ngươi.
Lý Quý Dương cấp đồ vật đều là thứ tốt, hơn nữa cả nhà đều chết hết, chỉ còn lại một cháu nhỏ còn chưa tới ba tuổi, gia đình như vậy không nói có khắp nơi trong Đại Tần, nhưng cũng xem như là hiếm thấy.
- Vậy ngươi làm ca ca, cần phải che chở ta a!
Lý Quý Dương rõ ràng không biết xấu hổ, cùng hoàng đế thứ nhất xưng huynh gọi đệ, cảm giác, thích!
- Ân, ta che chở ngươi.
Doanh Chính thật nhận chân gật đầu.
Lý Quý Dương cao hứng.
Thật lâu sau Lý Quý Dương mới hiểu được trọng lượng lời nói này của Doanh Chính, đại biểu chính là bảo hộ cả đời, hắn, thật sự che chở hắn.
Hiện tại Lý Quý Dương lôi kéo Doanh Chính đi ra ngoài xem đồ vật:
- Ta nói cho ngươi nghe, mấy ngày trước sư huynh của ta đã tới, sư phụ mang cho ta rất nhiều đồ vật đâu!
- Vậy sao?
Doanh Chính cũng tò mò, vị sư phụ cùng sư huynh thần bí của Lý Quý Dương rốt cục có lai lịch gì?
- Còn có a, sư huynh của ta xem bệnh cho Cam tiên sinh, mở phương thuốc, hiện tại Cam tiên sinh đã có thể thức dậy luyện công buổi sáng.
Lý Quý Dương thần bí hề hề nói:
- Hắn thông minh như vậy, sau này nhất định là trí nang phụ tá cho ngươi đâu!
Ánh mắt Doanh Chính đều sáng:
- Hắn, khỏe rồi sao?
- Phải!
Lý Quý Dương gật mạnh đầu:
- Hiện tại chúng ta xem như thu phục hắn, nếu không hết lòng phụ ta cho ngươi, nước bọt đủ chôn sống hắn!