Chương 48: Binh khí tới tay!
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Nhất Minh rời khỏi Tiên Vũ Lâu về sau, liền hướng về phía đại lộ đi đến.

Sau đó liên tiếp xuyên qua nhiều con đường nhỏ tiến vào Luyện Khí lộ.
Tiến vào Luyện Khí lộ, trên con đường này Nhất Minh ngó nghiêng xung quanh.

Thứ nhất là tìm một gian cửa hiệu binh khí uy tín một chút, ngoài ra còn muốn xem phong cảnh đặc sắc của nơi này.
Không thể không nói, Thương Minh Thành mặc dù có nhiều gian hàng trải đầy trên đường, nhưng chỉ riêng Luyện Khí lộ là không hề có ai bày sạp bán hàng ở đây.

Toàn bộ đều là cửa hiệu với những cái tên riêng biệt được thành chủ cấp phép mua bán!
Nhất Minh nhận được một khoảng linh thạch về sau liền trực tiếp đến nơi này, không vì cái gì khác, chính là tìm mua một cái binh khí thay thế trường đao trước kia.
Trước kia ở bên trong tử đấu đài, cây trường đao của hắn “nhặt” được từ người khác đã vỡ tan không còn một mảnh.

Chính vì thế mà hắn đang cần gấp một thanh vũ khí vừa tay bản thân.
Bên trong nhẫn trữ vật của hắn cũng có không ít vũ khí, nhưng phẩm chất thì không khen vào đâu được.
Nghĩ tới điểm này, Nhất Minh liền cảm thấy bản thân sao mà nghèo rớt mồng tơi!
Hắn vừa nhận được một khoảng linh thạch, chưa kịp mang đi tu luyện đã phải tiêu tốn một mớ rồi.
Kiểu này phải tìm cách kiếm thêm một khoảng linh thạch mình mới đủ tu luyện ah!
Kiến trúc nơi này cũng không khác các cửa hiệu khác là mấy, đa phần đều đơn sơ giống nhau, nhưng đi về phía trước một lúc hắn mới phát hiện có điểm khác.

Ở giữa trung tâm cuối con đường có một tòa nhà cao mười hai mươi trượng, các tòa nhà còn lại chỉ cao bằng một nửa so với tòa nhà này.
Bởi vì tòa nhà này thật sự quá to lớn, lớn hơn hẳn so với các tòa nhà còn lại, cho nên Nhất Minh đứng từ xa cũng có thể nhìn thấy năm chữ “Thương Minh Luyện Khí Các” màu vàng lấp lánh.
Xem ra không cần phải hỏi cũng biết đây chính là cửa hiệu của Thương Minh gia tộc trong thành này.
Mặc dù Nhất Minh chỉ nghe qua lời kể của Ngọc Nhi về người tên Thương Minh Lang đó.

Nhưng trong thành mấy lâu nay nghe ngóng, hắn cũng biết được một số đỉnh tiêm gia tộc trong thành này.
Một trong số đó chính là Thương Minh gia tộc.

Sở dĩ thành là lại có hai chữ “Thương Minh” giống y hệt là vì Thương Minh gia tộc là gia tộc đầu tư tiền tài nhiều nhất để xây nên thành trì này.

Do đó, tên của thành trì cũng được lấy hai chữ “Thương Minh” theo đó.
Không thể không nói, không cần đi tới Thương Minh Luyện Khí Các, chỉ mấy gian hàng xung quanh đây cũng đủ để Nhất Minh hắn mở rộng tầm mắt, cũng muốn thử đi vào.
Nhưng hắn cũng đè nén sự kích động trong lòng, tiếp tục bước tới Thương Minh Luyện Khí Các, hắn muốn xem xem, bên trong tòa nhà này có thể tìm được loại vũ khí vừa tay với mình hay không.
Mặc dù trong người không có quá nhiều linh thạch, nhưng để tìm một thanh Huyền cấp binh khí chắc là đủ ah!
Mọi người xung quanh đa phần đều là Tôi thể cảnh võ giả ra ra vào vào các cửa hiệu xung quanh, chỉ có một số ít võ giả là bước vào Thương Minh cửa hàng.

Điều này khiến Nhất Minh cảm thấy quái quái.
“Vị sư huynh này, làm phiền cho hỏi, tại sao Thương Minh cửa hàng lại ít người ra vào như vậy a?” Nhất Minh tiến tới một thanh niên nam tử gần đó hỏi.
“Huynh đệ đây là mới tiến đến Luyện Khí lộ ah!” thanh niên nam tử nhìn nhìn Nhất Minh một cái mới thốt lên một tiếng.
“Haha, thật là ngại quá, tại hạ lần đầu tiến vào nơi này, dự định tìm một thanh vũ khí phù hợp.

Nghe nói Thương Minh Luyện Khí Các chính là cửa hiệu luyện khí tốt nhất nơi này, cho nên mới định tiến kiến thức một chút.
Nhưng tại hạ lại thấy hình như rất ít người tiến vào nơi đấy thì phải, không biết sư huynh có thể chỉ giáo một hai?”
Nhất Minh nghe ra thanh niên nam tử này không trực tiếp trả lời câu hỏi mà lại hỏi ngược lại, cho nên hắn mới lấy ra một viên linh thạch bỏ vào tay thanh niên chậm rãi giải thích nói.
“Haha huynh đệ thật sảng khoái! Dễ nói dễ nói!
Thật ra bên trong Thương Minh Luyện Khí Các không có trực tiếp bán binh khí, mà là luyện chế binh khí.
Binh khí luyện chế tài liệu được các võ giả tự mình chuẩn bị lấy, nếu thất bại mà nói đều sẽ được hoàn trả trở lại, nhưng phí luyện chế lại không hề rẻ tí nào.
Vì lẽ đó sẽ có một khoảng thời gian mới có thể luyện chế xong, cho nên huynh đệ thấy Thương Minh cửa hiệu ít người ra vào là vì thế.”
Thanh niên nam tử cười cười mang linh thạch cất vào túi trữ vật, giải thích nói
“Thì ra là vậy, chẳng hay huynh có biết mỗi lần luyện chế giá cả như thế nào không?” Nhất Minh gật đầu một cái, hỏi.
“Cái này còn tùy thuộc vào huynh đệ ngươi muốn luyện chế binh khí phẩm cấp như thế nào.

Nếu là địa cấp binh khí mà nói, thì đâu đó khoảng vài nghìn linh thạch cho một lần luyện chế.

Còn Thiên cấp binh khí thì ta cũng không rõ giá cả như thế nào.”
Thanh niên nam tử nói.
“Đắt như vậy?” Nhất Minh nhất thời bất ngờ với cái giá tiền này, thốt lên.
“Haha, sư đệ đây là không biết rồi.

Một thanh Địa cấp binh khí liền có thể khiến cho tu sĩ Chân Nguyên cảnh tăng lên thực lực rất nhiều đấy! Cho nên cái giá tiền này đối với Chân Nguyên cảnh tu sĩ mà nói cũng là một bút không nhỏ tài phú.”

Thanh niên nam tử cũng không bất ngờ với phản ứng của Nhất Minh, cười nói.
“Thì ra là vậy! Đa tạ sư huynh giải hoặc.” Nhất Minh chắp tay một cái, cáo từ rời đi.
Nghe được cách thanh niên nam tử kia nói, nơi Thương Minh Luyện Khí Các này không phải là nơi mà lúc này mình có thể tiến vào.
Điều mình cần lúc này chính là một thanh vũ khí huyền cấp mà thôi.

Với tu vi hiện giờ của bản thân cũng không cần phải đi luyện chế cái gọi là Địa cấp binh khí để làm gì.
Trong người mang một cái chí bảo đã bị truy sát lên bờ xuống ruộng rồi, nếu là cầm thêm một thanh địa cấp binh khí chẳng phải Chân Nguyên đi đầy đất đến bái kiến mình hay sao?
Mà dù sao đi nữa thì với linh thạch hiện giờ cũng không có khả năng để mời một vị luyện khí sư đâu này, nói chi đến đống tài liệu luyện chế nữa cơ chứ.
Nhất Minh lắc lắc đầu, tiếp tục nhìn xem các cửa hàng nhỏ xung quanh cái “cửa hàng to” .
Không lâu sau, hắn liền dừng lại ở trước một cửa hiệu phía trên ghi ba chữ “Đường gia bảo”.
Không phải ba chữ này có điều gì đặt biệt, mà là gian hàng luyện khí này khẩu khí làm cho hắn khóe miệng co giật một cái!
“Cửa hàng đảm bảo luyện khí thành công, không một vết xước!”.
Điều này làm hắn có chút hiếu kỳ không biết là “không một vết xước” hay là “01 vết xước” đây nữa!
Nghĩ đến đây Nhất Minh liền bật cười một cái liền tiến vào bên trong.
Gian hàng này không lớn, từ bên ngoài nhìn vào chỉ thấy có ba gian phòng và một cái hậu viện to lớn ở phía sau mà thôi.
Không thể nghi ngờ là ba gian phòng này chính là nơi đặt các loại binh khí.

Còn gian hậu viện hẳn là gia tộc Đường gia nơi ở.
Nhất Minh liền tiến vào bên trong thính đường liền thấy một trung niên quần áo chỉnh tề ngồi ở bên trong.
Xung quanh cũng có một vài võ giả khác đang nhìn các loại binh khí suy nghĩ gì đó cùng một vài nữ tử mặc áo vải đơn sơ đi theo có vẻ là giải thích nghi hoặc.
Những người này trò chuyện rất sôi nổi, mặc dù nhìn thấy Nhất Minh tiến vào, nhưng không có nữ tử nào tiến tới chào hỏi vẫn tiếp tục hướng dẫn các võ giả khác.
Nhưng rất nhanh, liền trung niên kia tự mình tiến lên bước lại gần chắp tay hỏi:
“Vị khách nhân này hẳn là muốn mua binh khí hay muốn luyện chế một kiện?”

Nhất Minh nghe vậy cũng không có suy nghĩ cái gì, liền trả lời:
“Đầu tiên cứ cho ta xem qua các loại binh khí trong cửa tiệm các vị, sau đó mới quyết định!”
“Được, vậy quý khách muốn xem loại binh khí phẩm chất như thế nào?”
Trung niên thấy sinh ý có năm thành thuận lợi liền vui vẻ hỏi.
“Huyền cấp binh khí, đao, thương các loại là được” Nhất Minh thanh âm không lớn, chậm rãi nói ra.
“Được, xin mời quý khách đi theo ta” nói, trung niên liền thủ thế mời liền xoay người bước đi phía trước.
Hai người đi về phía trước, bước vào một gian phòng không gian khá rộng rãi, bên trong chứa đầy những kiện binh khí đao, thương các loại.
“Bên trong chính là các loại đao, thương, kiếm Huyền cấp binh khí.

Quý khách cứ việc chọn lựa thoải mái, có việc gì cần ta hỗ trợ cứ việc nói chính là!” Trung niên nam tử cười cười chỉ tay về phía các loại giá đỡ binh khí chậm rãi nói ra.
“Được, vậy ta liền không khách sáo!” Nhất Minh gật đầu một cái tiến về phía một cái giá đỡ binh khí cẩn thận xem xét.
Đây chính là một thanh trường thương có thân màu đen tuyền, cầm lên liền có cảm giác được trọng lượng của nó không phải bình thường!
Nếu như đem so sánh thì nó nặng gần như gấp ba lần so với trường đao trước kia mà Nhất Minh sử dụng.
Quả thật không hổ là Huyền cấp! Với sức nặng như thế này hẳn là dành cho Tôi thể cửu trọng trở lên khí lực mới có thể dễ dàng sử dụng.
Cầm trên tay thanh trường thương, Nhất Minh xoay vài vòng trên tay liền cảm giác không hợp cho lắm nên liền đặt xuống hướng tới một thanh vũ khí khác tiến đến.
Một lúc sau, Nhất Minh liền bước ra khỏi Đường gia bảo trên mặt hiển hiện lên một tia nụ cười vui vẻ!
Hiển nhiên là hắn chọn được thanh vũ khí phù hợp với bản thân, mà giá tiền lại không phải là quá đắt.
Bước ra khỏi Đường gia bảo không được bao lâu, Nhất Minh liền thấy được ba thân ảnh chặn trước mặt hắn khiến hắn không khỏi nhíu mày một cái.
Nhưng sau đó hắn liền cảm giác đối phương cho mình cảm giác sâu không lường được, hiển nhiên chỉ có tu sĩ Chân Nguyên cảnh mới có thể gây nên cảm giác như thế này!
Bình thường Tôi Thể cửu trọng cũng không cho hắn cảm giác áp lực như thế!
Nhất thời, tràn cảnh liền lâm vào trầm mặc!
Cảm ơn mọi người.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play