Chương 252: Chúc Thiên Hà
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
P/s: "Ta nhận thấy vẫn có hai vị đạo hữu vẫn luôn theo dõi bộ truyện này của ta cho đến tận chương này, điều này thật là khiến ta cảm thấy rất vui a!"
Ngày trước bản thân chính mình gặp phải tình trạng tương tự liền được mọi người trong Quang Minh Điện cứu giúp, nếu không có mọi người, chính mình e rằng muốn sinh tồn cũng không có đơn giản như vậy.

Hôm nay lại gặp được một tiểu nữ hài có tình cảnh không khác gì chính mình, chính mình cũng nên trợ giúp một chút a, mặc dù không biết chính mình khi nào sẽ rời khỏi chỗ này, nhưng trong thời gian này, mang theo nàng sinh hoạt bên trong thành cũng không tệ.

Dù sao trong thành này cũng không có chém chém giết giết cái gì, đối với một tiểu nữ hài như nàng mà nói, vẫn là cần một chỗ dựa hơn là phải mưu sinh thế này.

Trong lúc Nhất Minh đang suy nghĩ thời điểm, tiểu nữ hài đã lấy một chiếc bánh được gói vô cùng cẩn thận bằng những chiếc lá, nhìn thấy chiếc bánh này, Nhất Minh liền mỉm cười bắt lấy, nhưng khó khăn là, hắn chỉ có một tay không cách nào tháo gỡ những chiếc lá ra được a.

“Để muội tháo ra cho.

” tiểu nữ hài nhìn thấy vậy liền mở miệng nói một câu, không thể không nói, sức quan sát và đưa ra phản ứng của tiểu cô nương này vẫn là rất nhanh nhạy.

Nhất Minh cũng không có từ chối, liền mang chiếc bánh nhỏ đưa lại cho tiểu cô nương, một đôi tay nhỏ rất nhanh liền tháo gỡ thành công chiếc bánh, nhìn chiếc bánh ở bên trong, đây là lần đầu tiên Nhất Minh ăn loại bánh này a.

Một chiếc bánh với bên ngoài được bao bọc bằng một lớp dẻo dẻo màu trắng, bên trong còn có một chút nhân màu cam cam, thử cắn một miếng, cảm giác vừa dẻo vừa ngọt của nhân từ bên trong tỏa ra, cảm giác cũng không tệ!
Hướng mắt nhìn qua tiểu nữ hài, đôi mắt tròn xoe kia đang nhìn chăm chăm lấy hắn, đôi mày của nàng cũng nhíu lại một chút, tựa như đang rất lo lắng dáng vẻ.

“Rất ngon!” Nhất Minh mỉm cười khen một câu, nghe được lời này, sắc mặt của tiểu cô nương lấy tốc độ vô cùng nhanh chóng giãn ra, tiếp theo đó là hai gò má của tiểu cô nương bỗng nhiên đỏ lên, bên trong đôi mắt nhỏ đều là tràn đầy tinh quang, không thể nghi ngờ là nàng đang rất vui vẻ.

Nhất Minh cũng không có gấp gáp cái gì, thế là hắn vừa ngồi tại chỗ vừa nói chuyện với tiểu cô nương vừa thưởng thức bánh, thời gian lúc này trôi qua tựa như vô cùng chậm chạp, ở giữa con đường tràn ngập sự vội vã này lại có hai thân ảnh đang dừng lại ở đó, chuyện trò vui vẻ.

Thanh âm của hai người cũng không có lớn bao nhiêu, đa phần đều bị những tiếng hô hào lấn át tất cả, ở giữa không gian này, tựa như chỉ có Nhất Minh cùng tiểu cô nương đang thoải mái chuyện trò, mà tiểu cô nương cũng không có vẻ gì là e sợ dáng vẻ, nàng cũng rất thoải mái kể về sự tình của chính mình, Nhất Minh ngồi ở một bên nghe toàn bộ những điều này.

“Chúc Thiên Hà, muội có muốn rời khỏi chỗ này một thời gian đi theo ca ca xem thế giới này hay không? Mặc dù ca ca không thể dạy muội mua bán cái gì, nhưng có thể dạy muội tu luyện, có muốn hay không?” Nhất Minh nghe xong những điều mà tiểu cô nương này đã trải qua, một tiểu nữ hài chỉ hơn sáu tuổi đã phải mưu sinh như vậy, đây quả thật là không thể chấp nhận được.

Tiểu cô nương Chúc Thiên Hà nghe vậy liền có chút sững sờ, nàng không nghĩ tới vị ca ca này lại hỏi mình như vậy, một vị ca ca mới quen chính mình không bao lâu liền muốn mang mình rời đi, đây quả thật là không thể tưởng tượng nổi a.

Nhưng nghĩ lại, vị ca ca này là người đầu tiên ngồi nói chuyện với mình lâu như vậy, hẳn không phải là người xấu gì, nếu ca ca này là người xấu, chỉ cần thuận tay bắt mình đi là được rồi, cũng không cần phải tốn thời gian cùng miệng lưỡi để bày ra những trò này.

Mặc dù nàng chỉ mới sáu tuổi, nhưng có thể một mình mưu sinh trong thế giới này đương nhiên là phải có hiểu biết, nếu không thì cũng không cách nào sinh tồn cho được, thế đạo này nhìn như dễ dàng, nhưng đối với những người ở tầng dưới chót như nàng, vẫn là khắc nghiệt vô cùng.

Nhất Minh cũng không có hối thúc cô nàng, dù sao đây chính là một quyết định lớn, để một tiểu cô nương như nàng làm ra quyết định, e rằng phải mất một chút thời gian a, nghĩ như vậy, Nhất Minh dự định sẽ cho nàng một thời gian để cân nhắc, dù sao thì nàng cũng bày sạp ở nơi này, lần sau chính mình cứ việc tới đây là được rồi.

Ngay khi Nhất Minh định rời đi thời điểm, thanh âm của tiểu nữ hài lại vang lên: “Ca ca, ta còn có thể trở lại nơi này sao?”
“Đương nhiên là có thể.

” Nhất Minh nghe vậy liền sờ sờ chiếc đầu nhỏ cười nói: “Ta chỉ là bảo muội đi theo ta học cách tu luyện chứ đâu có bắt muội không được trở về, khi nào muội muốn về thì cứ trở về là được.


Tiểu nữ hài nghe vậy liền không còn gì lo lắng nữa, nàng rất là vui vẻ gật gật đầu cười nói: “Tốt a, vậy ta đi theo ca ca.


Đối với cô nàng này, Nhất Minh vẫn là rất thưởng thức, một tiểu cô nương có thể tự hành sinh sống, năng lực phán đoán cùng đưa ra quyết định cũng nhanh như vậy, nếu nàng được dạy dỗ, sau này có lẽ sẽ trở thành một cường giả không chừng.

Điều này phát sinh ở một tiểu hài sáu tuổi quả thật không tưởng tượng nổi, nhưng biết làm sao được, sống trong một thế giới như vầy, nếu nàng không kiên cường, người chết sẽ chính là nàng!
“Đi thôi, trước tiên ta mang muội đi tắm rửa và mua một chút quần áo mới!” Nhất Minh từ từ đứng dậy nhìn xuống tiểu cô nương cười nói, điều cần làm bây giờ chính là giúp cô nàng này chỉnh trang lại một chút, dù sao nàng cũng lâu rồi không có tắm rửa qua.

Tiểu cô nương cũng không có từ chối cái gì, một đường vui vẻ đi ở phía sau Nhất Minh, nàng biết, vị ca ca này không phải là người xấu, cho nên cũng không có đề phòng cái gì.

Thế là hai người phải quay ngược trở lại, tiến về nơi bán y phục đi đến, mặc dù tiêu tốn một chút thời gian, nhưng đối với Nhất Minh vẫn là không thành vấn đề gì, dù sao thì hắn muốn đi đến chỗ lão giả cũng không mất bao nhiêu thời gian, chẳng qua là thời gian dư giả cho nên hắn mới vừa đi dạo vừa ngắm nhìn phong cảnh mà thôi.

Làm xong những chuyện này, nhìn thấy một tiểu cô nương giờ khắc này cũng đã trở nên xinh đẹp rất nhiều, tiểu nữ hài mặc một bộ váy màu xanh lá cây, tóc phía trên được tạo hình rất là kỹ càng, trên đầu còn trang trí thêm một số đồ trang sức trên đó, mặc dù không có quý trọng gì, nhưng nhìn vào liền rất khác so với lúc trước.

Một tiểu cô nương với gương mặt xinh xắn, đôi mắt tròn xoe chứa đầy tinh quang nhìn lấy Nhất Minh: “Ca ca, có đẹp không?”
Tiểu cô nương xoay một vòng cho ca ca xem, chiếc váy màu xanh lá cùng với một chút trâm cài trên tóc khiến cô nàng trở nên xinh đẹp rất nhiều, không thể nghi ngờ, sau này lớn lên, tiểu cô nương này sẽ được rất nhiều thằng nhóc để ý tới a!
“Xinh đẹp hơn nhiều rồi!” Nhất Minh gật gật đầu cười nói, nghe được lời này, tiểu cô nương lập tức cười tươi như hoa, rất lâu rồi không có ai nói với nàng câu này, lần cuối cùng nàng nghe được, chính là trong ngày sinh nhật của chính mình được mẫu thân tặng cho một chiếc áo mới, ngày hôm đó đối với nàng chính là một hồi ức đẹp a!
Cả người nhanh chóng chạy đến bên cạnh Nhất Minh, đôi mắt tròn xoe kia lập tức đỏ lên, cả người nép sau lưng vị ca ca này, một loại cảm xúc bỗng nhiên ùa về khiến nàng không cách nào ngăn cản cho được, thế là từng tiếng khóc nức nở vang lên, bao trùm toàn bộ tòa lâu này.

Không qua bao lâu, Nhất Minh vừa cõng tiểu nữ hài trên vai vừa đi trên đường vừa hỏi: “Thế nào rồi, đã cảm giác tốt hơn chưa?”
Tiểu cô nương một tay cầm một que kẹo, một tay còn lại cầm lấy một chiếc bánh nhỏ đang không ngừng đưa vào chiếc miệng nhỏ bên trong, nhìn thấy cảnh này, Nhất Minh cười vui trong lòng, đây vẫn chỉ là một đứa trẻ a!
Dễ dàng xúc động!
Chính Nhất Minh cũng không biết nàng bị làm sao, thế là hắn vừa cõng nàng trên vai vừa mua đồ ăn vặt cho nàng, nhìn thấy những điều này, tiểu cô nương liền không còn khóc nữa, chiếc miệng nhỏ từ nảy tới giờ vẫn không hề ngừng lại, đây cũng quá là dễ dỗ đi.

Hai người một đường hành tẩu trên đường, đi đến sạp hàng nào vừa ý, tiểu cô nương đều hỏi ý kiến của vị tiện nghi ca ca này trước, nàng biết, vị ca ca này đối với chính mình rất tốt, nàng cũng không biết đây là vì sao, nhưng nàng lại rất hiểu chuyện, không có đua đòi, mọi thứ đều hỏi ca ca một tiếng, nhưng ngoài dự đoán là, đa phần những món ăn vặt vị ca ca này đều mua một phần, điều này thật khiến nàng không ngờ tới a!
Chính vì thế mà nàng vui vẻ không thôi, ăn hết cứ tìm ca ca lấy ra là được, theo như ca ca nói, chiếc túi này gọi là túi trữ vật, bên trong có thể cất giấu rất nhiều đồ vật ở bên trong, ca ca nói sắp tới cũng sẽ mua cho mình một chiếc để dựng đồ ăn, haha ^^
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà a, hắc hắc!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play