Chương 218: Đao Hồn giác tỉnh (1)
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
“Có người lần mò tìm kiếm cả cuộc đời, vẫn không cách nào tìm ra được cảnh cửa đó, cảnh cửa đó, không ai biết nó là gì, nó như thế nào, nó ra làm sao, nhưng một khi thông suốt, nhìn thấy được cánh cửa đó, chỉ cần đẩy tay đi vào, ngươi sẽ thấy được, một chân trời mới!”
Những lời này luôn vang vọng bên trong đầu của Nhất Minh, hắn dường như đã thông suốt, nhìn thấy được cánh cửa đó, nhưng rất lạ là, hắn cũng lại cảm giác không hề thông suốt, không nhìn thấy được cánh cửa đó.
Nó lờ mờ, nó huyền ảo, nó tựa như trước mắt nhưng cũng tựa vô cùng xa xôi!
Một bước, dường như rất gần, nhưng cũng thật là xa!
“Tiến lên a!” Nhất Minh trong lòng đưa ra một cái quyết định, trường đao trong tay nắm chặt, ngay khi hắn rơi xuống đại địa một sát na, hắn không hề giữ lại lực lượng trong người chút nào, toàn bộ linh lực quán trú vào bên trong trường đao.
Thập Nhất mạch cũng vì đó vận chuyển đến cực hạn, một cỗ lăng lệ chi ý vờn quanh xung quanh cơ thể, khiến cả người hắn tựa như một tôn chiến thần đồng dạng, người ngoài nhìn vào, tựa như một tôn vô địch chiến thần, đứng trước địch nhân cường đại vẫn không hề thoái lui dù chỉ một bước!
Nhìn thấy cảnh này, võ giả của Đông Thiên Thành vốn dĩ chuẩn bị chạy trốn cũng không khỏi lưỡng lự một chút, sau vài hơi thở, một tên võ giả dường như bị cảm nhiễm một dạng, khí thế trên người bỗng dưng tăng vọt cả lên, hắn không hiểu ra sao, khi nhìn thấy thân ảnh kia một sát na, bọn hắn liền có cảm giác trận chiến này không cách nào thua một dạng.
“Con mẹ nó, giết a!”
Một thanh âm nhấc lên ngàn cơn sóng, một đám võ giả vốn quay đầu bỏ chạy giờ khắc này ào ào lao tới, cả đám tựa như bị điên đồng dạng, khiến một đám huyết chúng không kịp trở tay.
Hai chân Nhất Minh dẫm một cái, cả người phi thẳng lên không trung, trường đao trong tay quét ngang mà ra, một cỗ lăng lệ chiến ý không che giấu chút nào, hướng thẳng về phía tên Huyết Ma Đường tu sĩ hung hăng chém tới.
Tên Huyết Ma Đường tu sĩ cũng không có tiếp tục tấn thăng ý nghĩ, địch nhân đánh tới nơi còn muốn tấn thăng, e rằng chính là muốn chết!
Hắn không nói hai lời, chân nguyên trong cơ thể mặc dù chưa chuyển hóa thành công, nhưng so với linh khí vẫn là có chỗ khác biệt, lực lượng trên người bộc phát mà ra, một bàn tay màu máu to gần sáu trượng bao phủ trên không, hướng thẳng về phía Nhất Minh trấn áp mà xuống.
Bàn tay màu máu thanh thế mặc dù không cách nào so với nửa bước Chân Nguyên phía trên, nhưng uy áp mà nó hiện ra đã không phải bình thường võ giả có thể ngăn nổi.
Một đám võ giả của Đông Thiên Thành hai mắt tràn đầy ngưng trọng nhìn lấy thân ảnh thiếu niên kia, một thân bạch y hiện giờ đã trở thành hồng y, trường đao nơi tay tỏa ra khí thế không hề thua kém chút nào, tựa như nửa bước Chân Nguyên nhưng lại không phải nửa bước Chân Nguyên, điều này khiến bọn hắn không cách nào hiểu được.
Khi Nhất Minh đối diện bàn tay này, hắn cảm thấy huyết dịch trong người của mình sôi trào cả lên, tâm mạch bên trong phanh phanh trực nhảy, từ bên trong con ngươi hiện rõ bàn tay màu máu đang dần dần phóng đại ở bên trong.
Ngay khi bàn tay chuẩn bị rơi trên người Nhất Minh một sát na, lúc này, hắn động!
Trường đao trên tay bộc phát ra một cỗ chiến ý cực kỳ kinh người, nhìn về bàn tay màu máu trước mặt, Nhất Minh cảm thấy, một đao của mình tựa như có thể xé toạc nó ra đồng dạng, loại cảm giác này, dường như rất giống với lần trước, nhưng cũng có điểm nào đó không giống chút nào.
Hắn không hiểu đây là vì sao.
Nhưng hắn chỉ hiểu một điều rằng, hiện giờ, chính mình có thể chém tan bàn tay này a!
"Chẳng lẽ….
Đây chính là Đao Hồn sao?"
Trường đao trong tay vũ động, toàn bộ linh lực ở trong Thập Nhất mạch được Nhất Minh toàn bộ điều động, khí huyết ở bên trong cơ thể hình thành một lớp hồng quang bao bọc xung quanh cơ thể lẫn trường đao, thân hình của hắn vọt thẳng đi vào bàn tay màu máu trước mặt, một đao chém ra!
Nói thì lâu nhưng tất cả chỉ xảy ra không đầy năm hơi thở, một đao này, không chỉ có lực lượng của hắn quán trú vào bên trong, mà còn có một cỗ lăng lệ chiến ý tiềm ẩn bên trong trường đao, khiến cho một đao này so với bình thường hoàn toàn không giống.
Bình thường, toàn bộ lực lượng trong kinh mạch chỉ có thể gây ảnh hưởng trong năm trượng mà thôi, bây giờ còn có khí huyết phụ thể, nếu nói ngăn đỡ một chưởng này, e rằng cũng có chút miễn cưỡng a, nhưng không hiểu sao, hắn lại cảm thấy chính mình dường như minh ngộ cái gì thì phải….
Ngay lúc này, khuôn mặt của Nhất Minh cũng đã bắt đầu biến hóa, lộ ra một khuôn mặt quen thuộc vô cùng!
Một đao ra, bàn tay màu máu tựa như đậu hủ một dạng, dễ dàng bị một đao này xé toạc ra làm hai, hai phần lực lượng từ bàn tay cũng không có dừng lại, đồng thời tách ra hai bên trái phải Nhất Minh, tiếp tục bay thẳng về phía đại địa bên dưới.
Oanh! Oanh!
Hai tiếng ầm vang nổ mạnh, đại địa bên dưới lõm thành một cái hố to gần sáu trượng, vô số huyết chúng cùng võ giả của Đông Thiên Thành dưới một chưởng này liền hôi phi yên diệt, máu tươi nhiễm đầy đại địa bên dưới.
Mặc dù chưa hoàn toàn tấn thăng, nhưng một chưởng này đã hoàn toàn vượt qua khỏi giới hạn mà võ giả có thể chịu đựng được, càng bất ngờ hơn là, vị thiếu niên này lại có thể dùng một đao chém bàn tay kia ra làm hai, bản thân thì hướng thẳng về phía tên Huyết Ma Đường tu sĩ chém tới.
“Mẹ của ta! vị này chẳng lẽ là nửa bước Chân Nguyên cảnh hay sao!” có võ giả không khỏi kinh hô một tiếng, dù nhìn như thế nào thì vị thiếu niên này cũng chỉ là võ giả thôi a, nhưng là võ giả làm sao lại có thể đối đầu với tu sĩ như vậy, thật là bất khả tư nghị a!
Vô số tiếng hò hét vang lên, Đông Thiên Thành tu sĩ sĩ khí đại chấn, mặc dù quân số hai bên vẫn là chênh lệch rất nhiều, nhưng cũng không thể ngăn cản chiến ý của bọn hắn dâng cao a!
Nhất thời, võ giả bên dưới chiến thành một đoàn, có người vừa chiến vừa cực kỳ hưng phấn, không vì cái gì khác, chỉ là vì chiến công a, chiến công phản hồi khiến một đám tựa như bị điên đồng dạng, có người ngăn trở Huyết Ma Đường tu sĩ, võ giả bọn hắn còn sợ cái đách a!
“Giết a!”
Nhất Minh phi thân giữa không trung, vừa chém ra một đao kia khiến toàn bộ linh lực bên trong cơ thể của hắn tiêu hao hầu như không còn, nhưng rất may là, linh thạch trong miệng đã được đổi mới, cho nên, ngay khi linh lực hao hụt một sát na, giọt tí tách bên trong lại phát động, một cỗ linh khí từ trong linh thạch mãnh liệt xông thẳng vào bên trong.
Khí huyết trên cơ thể cũng tiêu hao một phần, nhưng so với tổng thể mà nói, vẫn còn có thể dùng được, chính vì thế, Nhất Minh tiếp tục hướng thẳng về tên Huyết Ma Đường tu sĩ chém tới!
Một đao này không có lực lượng kinh khủng, nhưng khí huyết bao bọc bên trên trường đao cùng với cỗ chiến ý kia, nhịp tim của Nhất Minh phanh phanh trực nhảy, hắn cảm nhận được, dường như có một tiếng nói nào đó trong trái tim của hắn quanh quẩn bên trong.
Hắn không biết nữa, nhưng địch nhân trước mắt, hắn không có suy nghĩ nhiều như vậy, một đao hung hăng chém xuống.
Nhìn thấy một tên võ giả dám cầm đao hướng về phía mình chém tới, đây không phải xem thường chính mình hay sao?
“Mặc dù không biết ngươi làm sao chém tan một chưởng của ta, nhưng võ giả chung quy vẫn là võ giả, ngươi không cách nào vượt qua một tầng lạch trời này được!”
Dứt lời, Huyết Ma Đường tu sĩ hai tay kết hợp pháp quyết, một tiếng ầm ầm rung động giữa không trung, một mảnh huyết vân bắt đầu hội tụ, từng giọt huyết dịch bắt đầu rơi xuống, không cần nhìn cũng biết, đây chính là thuật pháp mà chỉ riêng tu sĩ mới có thể thi triển ra được.
Mà Huyết Ma Đường tu sĩ có một loại thuật pháp làm giảm lực lượng của đối thủ, không ngoài dự đoán, chính là mảnh huyết vân này đây!
Ngay khi huyết vân xuất hiện một sát na, tên tu sĩ này một chưởng vỗ ra, bàn tay màu máu cấp tốc hiển hóa mà ra, hướng thẳng về phía Nhất Minh vỗ tới!
“Lần này để ta xem, ngươi còn có thể chém nữa hay không!” tên tu sĩ này thần sắc lạnh nhạt vô cùng, một tay chắp ở sau lưng, ánh mắt hờ hững nhưng cũng tràn đầy hào hứng, tựa như đang nhìn một con kiến hôi vùng vẫy đồng dạng.
Nhìn thấy huyết dịch từ giữa không trung rơi xuống trên người, Nhất Minh cảm thấy có một tầng lực lượng bao bọc xung quanh chính mình, dường như muốn ngăn chặn linh lực thoát ra ngoài một dạng.
Nhưng chỉ trong một cái chớp mắt, cỗ lực lượng này đã xông thẳng vào bên trong cơ thể Nhất Minh, hòa tan vào trong các khỏa kinh mạch, sau đó nương theo đường kinh mạch hình thành linh lực phát tán ra ngoài.
Dường như, nó bị giọt tí tách đồng hóa một dạng, cảm nhận được điều này, Nhất Minh lộ ra một vệt nụ cười.
Nắm chặt trường đao trong tay, linh lực bắt đầu điều động, hồng quang chiếu rọi một mảnh không trung, khí huyết từ trong cơ thể bộc phát mà ra, bao phủ trường đao vào bên trong, một đao mang theo một cỗ vô địch chiến ý hung hăng trảm xuống.
Một đao này, lực lượng bên trong phát ra không cách nào so sánh với một đao vừa rồi, nhưng khí thế kia, không hiểu sao, lại tăng thêm vài phần!
Oanh!
Một tiếng ầm vang nổ mạnh, khí huyết bên ngoài trường đao cùng với một chưởng va chạm gây nên một cỗ ba động quét sạch đại địa bên dưới.
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà ah, hắc hắc!