Chương 127: Thu trứng (1)
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Nghe được lão bản giải thích, tiểu Lan liền trong lòng cảm giác không vui chút nào.
Nàng vốn dự định tiến vào bên trong xem xem chuyện gì đang xảy ra, lỡ đâu tên kia lại có khả năng thu phục quả trứng kia thì sao?
Nghĩ đến đây, nàng không khỏi lắc đầu bật cười một cái.
“Đó là chuyện không thể nào!
Ngay cả tiểu thư cùng các vị công tử kia cũng không có biện pháp thì người này lại càng không…”
Tiểu Lan đang thầm nghĩ trong lòng thì cảm giác được bên trong có một chút động tĩnh!
Đó là động tĩnh linh khí ba động bên trong, điều này khiến nàng nhớ đến vị Lưu công tử kia cũng đã thử qua chuyện như vậy.
“Không lẽ tên kia cũng định dùng linh lực cưỡng ép thu phục a!” Tiểu Lan mỉm cười một cái sau đó cũng lẳng lặng đứng một bên cùng lão bản trò chuyện chờ người bên trong đi ra.
…
Bên trong gian phòng.
Lúc vừa rồi, khi Nhất Minh lấy tâm thần của mình chìm vào bên trong vòng ngọc thì một cỗ năng lượng dao động bộc phát đi ra.
Mặc dù là không to lớn gì, nhưng hẳn là kinh động đến những người bên ngoài.
Nhất Minh nhìn lấy chiếc vòng trong tay không khỏi dâng lên một cỗ nghi hoặc.
Chiếc vòng này hắn nhớ lần trước là nó nằm bên tay phải của hắn, trước kia xảy ra trận chiến cùng bế quan tu luyện cho nên hắn cũng không có để ý tới.
Bây giờ chiếc vòng này lại xuất hiện bên tay còn lại của hắn, chuyện này quả thật kỳ lạ vô cùng.
“Thật có ý tứ!” Nhất Minh ánh mắt thâm thúy nhìn về phía vòng ngọc, nhàn nhạt nói, “Xin hỏi các hạ là ai? Tại sao lại biến thành vòng ngọc nằm trên tay của ta?”
Nhất Minh vừa rồi cảm nhận được một cỗ ba động linh lực bên trong, hiển nhiên bên trong vòng này có vật gì đó mới có thể gây nên ba động như vậy, hoặc là bản thân chiếc vòng ngọc có thể tự mình phát động linh lực.
Bất kể là điều gì thì Nhất Minh cũng muốn biết tại sao chiếc vòng này lại đi theo hắn.
Trước đó, cho dù hắn có làm cái gì đi nữa thì chiếc vòng cũng không hề có phản ứng lại, nhưng hôm nay nó lại có ba động truyền ra, điều này khiến Nhất Minh nghi hoặc vô cùng.
Nhất Minh chờ vài hơi thở qua đi vẫn không hề có bất cứ động tĩnh nào truyền ra.
“Vòng ngọc a, vừa rồi ta cảm nhận được ngươi động một chút, bây giờ ngươi lại không có bất kỳ động tĩnh nào, ngươi nói xem, ta nên làm gì để ngươi có động tĩnh đây?”
Nhất Minh gương mặt gian xảo vô cùng, khóe miệng dương lên một vòng ý cười, ánh mắt lấp lóe nhìn về phía vòng ngọc nhẹ giọng nói.
Vài hơi thở qua đi, vẫn không hề có động tĩnh nào truyền ra, chiếc vòng này đang làm như nó là vật chết đồng dạng, điều này khiến Nhất Minh không khỏi nhíu mày một cái.
Trầm ngâm chốc lát sau đó khóe miệng Nhất Minh lại cong lên một vòng ý cười, thờ dài một cái: “Ài! xem ra chỉ là một chiếc vòng bình thường mà thôi a, nếu đã vậy thì cũng không cần giữ lại làm gì, nam nhi ai lại mang theo vòng ngọc trên tay cơ chứ!”
Dứt lời,
Nhất Minh lắc lắc đầu thở dài một cái, tay trái mang theo vòng ngọc không ngừng va đập vào bên dưới mặt đất, thanh âm “bịch bịch bịch bịch” liên tục phát ra nhưng không hề có một tác dụng nào.
Vòng ngọc vẫn y nguyên như cũ không hề có một điểm sức mẻ, Nhất Minh khóe miệng co giật một cái.
Hắn mới nhớ tới, hiện giờ hắn chỉ còn một tay, không có cách nào cầm lên trường đao phá hủy chiếc vòng a!
Hắn cũng có ý nghĩ tung trường đao lên không trung cho nó rơi xuống chiếc vòng, nhưng ý nghĩ này vừa lóe lên lại bị Nhất Minh ngay lập tức ném vào sọt rác!
Ý tưởng thì có thể thành công đó, nhưng tay của hắn thì cũng thành công đi theo chiếc vòng luôn, điều này tuyệt đối không có khả năng a!
Bất đắc dĩ,
Nhất Minh đành ngồi lại chiếc giường nhìn lấy vòng ngọc một cái rồi xoay chuyển ánh mắt nhìn về phía trường đao.
“A!, chỉ cần lật trường đao ngửa lên không phải được rồi sao!” Nhất Minh hai mắt tỏa ánh sáng, ý tưởng này hoàn toàn có thể thực hiện a.
Nghĩ xong liền làm!
Nhất Minh ngồi lên trên giường, hai chân cẩn thận kẹp lấy trường đao, lưỡi đao ngửa lên trên, tay của hắn chuẩn bị đem vòng ngọc va chạm với trường đao…
Bên trong vòng ngọc.
Nơi này chính là một mảnh tuyết trắng xóa, khắp nơi trên mặt đất đều được tuyết trắng bao phủ.
Tại một tòa sơn phong bên trên.
Một thiếu nữ thoạt nhìn 12 tuổi bộ dáng nhìn thấy tình cảnh ngoại giới không khỏi nghiếng răng nghiếng lợi!
“Tốt tốt tốt! không ngờ tên nhóc con này lại dám đem bản cô nương đi phá hủy, chuyện này tuyệt đối không có khả năng a!” thiếu nữ tức giận đến gương mặt đỏ bừng, hét lên một tiếng.
Theo tiếng nói vừa dứt,
Nhất Minh từ bên ngoài cảm nhận được một cỗ linh lực ba động, điều này khiến vui mừng không thôi!
“Hắc hắc, xem ra là ngươi có linh tính a!” Nhất Minh cười híp mắt, thanh âm vui vẻ nói, “Nếu ngươi đã có linh tính thì cũng phải sớm cho ta biết a, ta thật sự hiếu kỳ ngươi rốt cuộc tại sao đi theo ta? Còn có, ngươi lại có tác dụng gì a?”
Nhất Minh lắc lắc chiếc vòng trong tay, ánh mắt không hề rời khỏi một bộ ta đang chờ ngươi trả lời bộ dáng.
Nhưng mà,
Vòng ngọc lại không có bất kỳ cái gì đáp lại!
Nhất Minh chờ đợi hồi lâu vẫn không thấy vòng ngọc phản ứng cái gì, hắn liền thở dài một cái!
“Có lẽ chiếc vòng này cần hấp thu năng lượng mới có thể hoạt động a?” Nhất Minh thầm nghĩ trong lòng.
Thế là Nhất Minh liền đem chuyện này nói ra: “Vòng ngọc a, ngươi có phải cần linh thạch để hấp thu hay không?, nếu ngươi cần linh thạch hãy làm ra phản ứng một cái, ta mặc dù linh thạch không nhiều nhưng hẳn là đủ cho ngươi dùng.
”
Vài hơi thở qua đi.
Vòng ngọc vẫn không hề có bất kỳ phản ứng nào, Nhất Minh liền hiểu là nó không cần linh thạch để thu nạp năng lượng.
Nếu đã không cần linh thạch, chắc hẳn bản thân nó tự có thể hoạt động được, vậy thì tại sao nó lại không có phản ứng mình đây?
Không lẽ nó hết năng lượng?
Điều này khiến hắn vừa mừng lại vừa buồn!
Nếu như nó hấp thu linh thạch làm năng lượng để hoạt động thì tốt rồi a, nhưng nếu lỡ nó hấp thu quá nhiều giống như con hàng trước mắt thì cũng không ổn!
Nghĩ tới nghĩ lui, Nhất Minh cũng không thèm quan tâm tới nó nữa, dù sao thì hắn cũng không gấp trong nhất thời.
Hiện giờ tình hình trước mắt là mang quả trứng rời đi, hắn không có khả năng để quả trứng một mực ở lại chỗ này.
Trầm ngâm trong chốc lát, Nhất Minh cũng không có cách nào khác hơn là mang quả trứng rời đi a!
Hắn cũng không thể giấu quả trứng vào trong nhẫn trữ vật cho được, bên trong nhẫn không có khả năng tồn tại sinh vật sống, hay nói cách khác, sinh vật sống không thể đi vào nhẫn trữ vật bên trong.
Nhìn quả trứng trước mặt sau đó nghe thấy thanh âm trò chuyện bên ngoài, Nhất Minh đành thở dài một cái: “Rốt cuộc cũng không thể che giấu người khác mang quả trứng an toàn rời đi a!”
Bất đắc dĩ Nhất Minh cũng đành một tay ôm quả trứng chuẩn bị bước ra bên ngoài.
Ngay khi một tay va chạm vào quả trứng thời điểm, một đoàn lam quang từ trong chiếc vòng nhẹ nhàng phát tán ra ngoài bao phủ toàn bộ quả trứng vào bên trong.
Lam quang chớp động trong chốc lát thì quả trứng trước mặt đột nhiên biến mất không còn tăm hơi!
Đột biến phát sinh khiến Nhất Minh hai mắt trợn tròn không hiểu ra sao, thần sắc của hắn kinh nghi bất định không ngừng nhìn xung quanh một vòng.
Xác định quả trứng hoàn toàn biến mất khiến Nhất Minh không khỏi nhìn về chiếc vòng trong tay, nhất thời hắn cũng không biết nói cái gì cho phải!
Không lẽ quả trứng của ta bị chiếc vòng này cho nuốt a!
Không có khả năng a!
“Ngươi không phải đem quả trứng cho ăn mất rồi chứ?” Nhất Minh liếc mắt nhìn về chiếc vòng gấp giọng hỏi.
Vài hơi thở qua đi,
Chiếc vòng lam quang chớp động, quả trứng cũng theo đoàn lam quang hiển lộ ra bên ngoài trở về vị trí cũ.
Tất cả những điều này đều được Nhất Minh nhìn ở trong mắt, hắn nhanh chóng sờ sờ quả trứng một chút, cảm nhận được bên trong vẫn không hề có điều gì bất thường xảy ra liền thở dài một cái.
Sau đó chính là kích động không thôi!
Hắn làm sao không biết chiếc vòng này lại có khả năng thu thập quả trứng vào bên trong a!
Để xác định lại ý nghĩ của mình, Nhất Minh liền mở miệng nói: “Vòng xinh đẹp a!, ngươi có thể hay không mang quả trứng giấu vào?”
Dứt lời,
Chiếc vòng lại lần nữa sáng lên, một đoàn lam quang bao phủ quả trứng vào bên trong sau đó liền biến mất không thấy!
Nhìn một màn này, Nhất Minh trong lòng kinh hỉ vô cùng, hắn rốt cuộc xác định chiếc vòng này có khả năng thu cất vật sống a!
Thiếu nữ bên trong vòng ngọc nhìn thấy tên nhóc con trước mắt vô cùng kích động bộ dáng, khiến nàng không khỏi bĩu môi một cái: “Hừ, nếu không phải ngươi nói đúng sự thật thì bản cô nương cũng không thèm để ý ngươi!”
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà ah, hắc hắc!