Diệp Vãn Lê đến nhà ông bà muộn hơn dự kiến nửa tiếng, vì ăn quá nhiều đồ
ăn vặt trên đường nên bị đau bụng phải đi nhà vệ sinh gấp.
"Trời ơi, chị, sao ở đây nhiều cúc họa mi thế?" Vừa bước chân vào
cổng nhà, Diệp Vãn Lê đã thấy sân đầy cúc họa mi
Nhìn kỹ, không chỉ có cúc họa mi, góc hàng rào còn có một luống hoa hồng
nhỏ.
Vì đường quá hẹp, xe không thể đi vào được nên Diệp Thanh phải vác hơn nửa
hành lý nặng trĩu đi trước: “Lần trước về, em nói với bà là em thích cúc họa
mi, sau khi chúng ta đi rồi thì bà trồng cúc họa mi đầy sân.”
Diệp Vãn Lê bước qua luống cúc họa mi, đi đến luống hoa hồng nhỏ rồi quỳ
xuống, cô thấy bên cạnh còn có cả một cây kéo cắt hoa, cầm lên cắt một bông
hồng.
Diệp Vãn Lê vẫy vẫy bông hồng trên tay về phía Diệp Thanh: “Còn hoa hồng
thì sao?”
“Bà nói vì bà thấy cúc hoa mi và hoa hồng rất hợp nhau.” Diệp Thanh kéo
hành lý gõ cửa.
Diệp Vãn Lê lập tức chạy theo Diệp Thanh: “Em cũng thấy vậy.”
Các cụ trong nhà lúc này chắc đang nghỉ trưa ở tầng 2 nên chưa ra mở cửa
ngay.
Diệp Vãn Lê xoay xoay bông hồng trong tay, bỗng nhiên nghĩ đến một...
chuyện, cô bèn quay đầu lại bảo Diệp Thanh: “Chị ơi, em quên lấy một thứ, chị
đưa chìa khóa xe cho em, em ra lấy nhanh thôi!”
Diệp Thanh giật mình, cô hít một hơi sâu: “Em làm chị hết hồn, có gì thì
mai lấy cũng được mà, ông bà rất muốn gặp em sớm.”
“Em ra lấy nhanh thôi, thực sự rất nhanh, em xin chị mà.” Diệp Vãn Lê chắp
hai tay lại trước mặt Diệp Thanh: “Thật đấy, em hứa.”
Tiếng mở khóa đã vang lên phía bên kia cửa, Diệp Thanh nhanh chóng lấy chìa
khóa xe từ túi quần ra đưa cho Diệp Vãn Lê: “Nhớ đi đường cẩn thận nhé.”
“Cảm ơn chị.”
***
Bởi vì trời đã tối rồi, tuy rằng trên đường có đèn đường nhưng Diệp Vãn Lê
vẫn thấy sợ.
Diệp Vãn Lê cứ ba bước lại quay đầu lại một lần, cô luôn cảm thấy có ma
theo sau, rình thờ ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).