Thương Khuynh thi pháp, một đạo bạch quang tiến về phía Linh Đàm, những giọt nước mưa không rơi tới Linh Đàm nữa.
Linh Đàm nhìn sang thấy Thương Khuynh đang tiến lại gần, hắn không che dù nhưng được kết giới bảo vệ, nước mưa đều tản đi.
Linh Đàm nhìn một màn được mở mang tầm mắt.
" Ước gì ta cũng mạnh như hắn, sẽ không phải ở đây chịu nắng chịu mưa.
"
Thương Khuynh lấy ra một chiếc khăn lau nước còn đọng trên cánh hoa của Linh Đàm và Linh Vân.
- Hoa tinh nhà ngươi cũng khá tốt tính.
Linh Đàm lắc lắc cánh hoa cho nước mưa rơi đi bớt, sau lại cọ cọ cánh hoa ướt sũng vào khăn tay cho khô:
- Tại Linh Vân còn yếu, ta là tỷ tỷ nên bảo vệ muội ấy
Nhã Yên lại lén chốn khỏi nhà, thấy Thương Khuynh đến liền chạy ra, tì nữ Tiểu Muội cũng đi theo, trên tay cầm dù che cho Nhã Yên.
- Thần quân, hôm nay trời mưa ngài cũng đến tưới hoa sao.
Thương Khuynh gật đầu một cái qua loa, không đáp.
Xong hắn bắt đầu công việc tưới hoa như thường ngày.
.....
Cảnh tượng thay đổi, Linh Đàm dơ tay ra trước mặt, phát hiện bản thân trở lại thành một linh thể, trong suốt.
Trước mặt là cảnh rất nhiều người của Ma Tộc phát hiện ra hai đoá hoa Tức Phù, bọn họ e là đã biết Thương Khuynh rất để tâm đến hai đoá hoa kia.
Một tên Ma Tộc lấy một lọ thuốc màu đen ra, phá vỡ kết giới đổ thứ nước màu đen xuống gốc hoa.
Hắc khí toả ra khắp nơi.
Linh Đàm kinh sợ nhìn lại bản thân, cũng may nàng đã thoát khỏi đoá hoa kia nếu không cũng bị thứ nước đen đầy hắc khí kia làm cho ngộp chết.
Nhìn kĩ thì hắc khí kia hoàn toàn không ảnh hưởng đến hai đoá hoa.
Hai đoá hoa vẫn toát lên tiên khí, không bị hắc khí làm ảnh hưởng.
Không lâu sao một cây thương giáng thẳng xuống trước hai đoá hoa, bạch quang đại thịnh khiến đám người Ma Tộc bị hất văng ra xa, ngã xuống đất tan biến.
Những người tu vi cao hơn cũng bị đánh lui ra xa khỏi hai đoá hoa.
Lúc này một thân ảnh quen thuộc, toàn thân bạch y, đai lưng cột dải lụa đỏ từ không trung bay xuống.
Hắn triệu hồi Phi Vũ Thương, đi một quyền thương, bạch quang đại thịnh toả ra quanh cây thương.
Ánh mắt hắn sắc bén, theo sau là hàng vạn quân Tiên Tộc hào khí ngút trời.
" Cây thương này,....!Người đến là...Thương Khuynh !"
Thương Khuynh tiến lại chỗ đoá hoa còn chưa nở.
Linh Đàm thấy kì lạ.
Lúc nàng nhập vào đoá hoa Linh Đàm, rõ ràng là hoa đã nở.
Vì sao bây giờ lại không nở ?
Thương Khuynh thi pháp giải trừ độc tố cho hai đoá hoa, trong lúc thi pháp hắc khí kia đã đi vào cơ thể hắn.
Chờ khi hắc khí tan hết, Thương Khuynh nét mặt lo lắng gọi:
- Linh Đàm ! Ngươi vẫn ổn ?
Linh Đàm đứng phía xa bất giác lên tiếng:
- Ta không sao, nhưng ngài...
Linh Đàm nhận ra hiện tại nàng đã là linh thể, Thương Khuynh vốn không nghe, không thấy được nàng nữa.
Nàng từng nghĩ hắn là Đường Tịch, nhưng từ khi nhìn thấy thần thương Phi Vũ nàng đã biết hắn là Thương Khuynh.
Thương Khuynh không nghe thấy Linh Đàm hồi đáp, trong lòng dâng lên lửa hận.
Hắn nhìn Quách Dã gằn hai chữ:
- Tìm chết !
Quách Dã triệu hồi thần thú thượng cổ ba mắt Linh Tà, trông vô cùng hung hãn.
- Huyền Túy Hải nói không sai, ngươi rất để tâm đến hai đoá hoa này.
Thương Khuynh vung thần thương lên, đánh nhau với Ma Tôn Quách Dã.
Thù mới hận cũ, hôm nay hắn sẽ tính toán hết với Quách Dã.
Mây đen cả bầu trời,gió thổi hung tàn.
Sát khí tràn ngập sa mạc.
Linh Đàm là linh thể nên không bị ảnh hưởng bởi bất cứ thứ gì.
Nàng quan sát được hết mọi chiêu thức của Thương Khuynh và Quách Dã.
Trên cao Thương Khuynh chiếm thế thượng phong, Quách Dã trải qua đại chiến của Thần Giới pháp lực vẫn chưa hồi phục, cả Thần Giới uy nghi là thế, nhưng hợp sức lại hi sinh hết thảy cũng chỉ đánh tan được một nửa sức mạnh tà khí của Quách Dã.
Dưới đất thế cục đang ngang sức ngang tài, binh mã của Tiên Tộc và Ma Tộc đại chiến.
Người chết kẻ bị thương vô số.
Thương Khuynh mặt biến sắc, chất độc bị trúng phải do lúc nãy hắn giải trừ độc tố cho hai đoá hoa đang lan toả trong cơ thể.
Lông mày của Thương Khuynh xuất hiện những bông tuyết nhỏ, bàn tay cầm thần thương Phi Vũ xuất hiện phiến băng nhỏ.
Quách Dã nhân cơ hội dồn một chưởng đại thịnh đánh thẳng về phía Thương Khuynh.
Thương Khuynh không kịp trở tay, trúng một chưởng hộc ra một ngụm máu tươi.
Một chưởng này quả là thâm độc, đánh thẳng vào nguyên thần của Thương Khuynh.
Quách Dã thân ảnh ẩn hiện, tứ phía xung quanh dồn hết sức đánh Thương Khuynh.
Thương Khuynh nhận thấy bản thân sắp chết, trước khi linh thể tan biến hắn nhìn về phía hai đoá hoa sau lưng Linh Đàm.
Linh Đàm thấy sống mũi cay cay, nàng bất giác rơi một giọt lệ.
Tuy thời gian nàng hợp nhất với đoá hoa kia không nhiều, nhưng nàng cũng sớm đã xem Thương Khuynh là tri kỉ.
Nhã Yên bất chấp tất cả, bay đến chỗ Thương Khuynh, ôm lấy Thương Khuynh đang dần tan biến tạo một kết giới xung quanh hai người.
Huyền Túy Hải nhìn theo phía Nhã Yên hét lên:
- Yên Nhi, đừng làm càn mau trở lại !
Nhã Yên lúc này chẳng nghe lọt tai chữ nào của cha nàng.
Nàng uất hận nhìn Huyền Túy Hải, là Huyền Túy Hải lừa gạt nàng.
Huyền Túy Hải nói đại chiến Tiên Ma dù thế nào cũng không hại Thương Khuynh.
Còn hỏi nàng Thương Khuynh để ý nhất là thứ gì.
Nàng tin tưởng cha mình, liền nói hết sự tình về hai đoá hoa cho Huyền Túy Hải nghe, không ngờ Huyền Túy Hải lại lợi dụng hai đoá hoa kia làm hại Thương Khuynh..