Trác Nhạc đứng đối diện với Tứ Hoàng Tử Vực quốc chắp tay nói: Được đấu với Tứ Hoàng Tử là vinh hạnh của ta.

Tứ Hoàng Tử nói: Hoàng Thương quá lời. Ta cũng rất Vinh hạnh được so đấu cùng Hoàng Thương.

Chủ Trì bước ra hô: Trận đấu bắt đầu.

Trác Nhạc cùng Tứ Hoàng Tử so thủ.

Lúc đầu hai người chỉ đánh thăm dò.

Nhưng càng về sau càng kịch tính.

Tốc độ ra chiêu. Đòn ra.

Hoàng Đế Đại Lân ngạc nhiên không ngờ Trác Nhạc lại giỏi võ như vậy.

Trác Nhạc và Tứ Hoàng Tử càng đánh càng hăng.

Đánh gần nửa canh giờ vẫn chưa dừng.

Văn võ bá quan nhìn mà hoa cả mắt.

Hoàng Đế thì gật đầu khen ngợi trong lòng.

Đánh khoảng một lúc sau do bất phân thắng bại. Cả hai cùng nhau tách ra lùi sang hai bên không đánh nữa.

Tất cả văn võ bá quan thấy dừng thì đồng loạt võ tay khen ngợi.

Hoàng Đế cũng vỗ tay nói: Đánh hay lắm.

Tứ Hoàng Tử chắp tay nói: Bẩm Bệ Hạ. Thần và Trác Hoàng Thương bất phân thắng bại nên xin tạm dừng ở đây. Trận thi võ này coi như hai nước hoà nhau.

Hoàng Đế cười gật đầu nói: Được trẫm đồng ý. Tứ Hoàng Tử mời về chỗ ngồi.

Tứ Hoàng Tử trước khi lui xuống đài

còn đưa mắt nhìn Trác Nhạc một cái

Trác Nhạc cũng nhìn lại chắp tay.

Hoàng Dế thấy Tứ Hoàng Tử đã an vị mới hỏi chuyện Trác Nhạc: Trác khanh võ công khanh học được ở đâu.

Trác Nhạc nói: Khởi Bẩm bệ Hạ. Thần có cơ duyên gặp sư phụ Được sư phụ dạy cho.

Hoàng Dế gật đầu nói: Không biết bây giờ Lão Sư thế nào.

Trác Nhạc tâu: Bẩm Bệ Hạ sư phụ đã khuất núi về trời.

Hoàng Đế nghe song gật đầu nói: Có một người sư phụ giỏi như vậy là phúc phần của Khanh. Tuy hôm nay thi võ hoà Tứ Hoàng Tử nhưng trẫm vẫn ban thưởng cho khanh

Trác Nhạc quỳ gối: Thần tạ chủ long ân.

Hoàng Đế ban thưởng cho Trác Nhạc song cho Trác Nhạc về chỗ.

Nhóm Du Hoặc chúc mừng Trác Nhạc được ban thưởng.

Trác Nhạc ngồi vào chỗ ngước mắt nhìn phía Tứ Hoàng Tử Vực quốc thấy vị này cũng đang nhìn mình.

Trác Nhạc gật đầu song quay chỗ khác.

Tứ Hoàng Tử Vực Quốc thấy vậy hơi nhếch môi một cái cười nhẹ.

Trận Đấu Văn võ kết thúc.

Mọi người ra về để chuẩn bị cho tiệc tối.

Tiệc tối cũng không có gì khác tiệc ngày đầu. Vẫn là ca múa.

Hôm sau là ngày Sứ Thần Vực quốc vào triều để quyết định liên hôn làn này.

Trên Đại Điện Sứ Thần Vực quốc đứng ở giữa điện, trước ngai vàng Hoàng Đế.

Tứ Hoàng Tử nói: Khởi Bẩm Bệ Hạ. Lần Hôn nhân này Vực quốc rất hài lòng Tứ Công chúa. Xin Bệ Hạ đồng ý liên hôn để tình giao hảo giữa hai nước càng tốt đẹp hơn.

Hoàng Dế gật đầu nói: Được trẫm đồng ý liên hôn. Về ngày thành thân.

Ngày mai Trẫm sai người đưa qua.

Tứ Hoàng Tử chắp ta nói: Thần sẽ về chuyền lại với phụ Hoàng. Chắc chắn sẽ tổ chức một hôn lễ long trọng.

Đón Tứ Công chúa vinh quang qua Vực Quốc

Hoàng Đế gật đầu nói: Được. Đại Lân chờ tin vui từ Vực quốc.

Thế là hôn sự được định ra.

Sau khi đoàn Sứ Thần trên triều về thì sẽ nghỉ ngơi để sáng hôm sau về nước.

Trác Nhạc hôm nay ghé ở Nhị Cửu Đỉnh xem.

Đang ngồi trong phòng thì thuộc hạ vô báo: Bẩm chủ nhân. Tứ Hoàng Tử Vực quốc đang ở phòng riêng trên lầu.

Trác Nhạc nghe vậy nói: Đem món trong Tứ Giai lên. Kêu bản chủ mời.

Thuộc chắp tay nói: Rõ chủ nhân.

Tứ Hoàng Tử đang thưởng thức món Cửu Đỉnh thì quản Sự đến bên ngoài nói: Trác Hoàng Thương dâng tứ Giai lên Tứ Hoàng Tử hưởng dụng

Tứ Hoàng Tử nghe vậy nói: Cho vào.

Quản Sự vào chắp tay tham kiến nói: Bẩm Hoàng Tử. Chủ nhân dâng bốn món Tứ Vị lên để Hoàng Tử hưởng dụng.

Tứ Hoàng Tử gật đầu.

Quản Sự sai tiểu nhị để món lên bàn song định cáo lui thì Tứ Hoàng Tử Vực quốc nói:

Truyền lời với chủ nhân ngươi Bổn Hoàng Tử cho mời.

Quản sự chắp tay cúi đầu nói: Vâng sau đó lui ra đi chuyển lời cho Trác Nhạc.

Trác Nhạc nghe báo song thì đi đến Phòng Tứ Hoàng Tử..

Tứ Hoàng Tử thấy Trác Nhạc đi vào thì nói: Ngồi đi.

Ý là Trác Nhạc không cần tham kiến.

Trác Nhạc nghe vậy ngồi xuống đối diện Tứ Hoàng Tử nói: Được Tứ Hoàng Tử cho mời thật Vinh hạnh cho ta.

Tứ Hoàng Tử nói: Không có gì.

Trác Nhạc cười tươi nói: Tứ Hoàng Tử thật kiệm lời.

Tứ Hoàng tử nhìn Trác Nhạc cười nói: Ngươi cười lên rất đẹp.

Trác Nhạc nghe vậy nói: Đa tạ Tứ Hoàng Tử. Ngài là người đầu tiên khen ta.

Tứ Hoàng Tử nghe vậy nói: Vậy là do bọn họ không hiểu phong tình.

Trác nhạc nghe vậy cười nói: Không Ngài nói sai rồi.

Tứ Hoàng Tử nhìn hỏi lại: Sai chỗ nào.

Trác Nhạc nói: Không phải họ không khen mà là ta không cười với họ.

Tứ Hoàng Tử nghe vậy nhìn Trác Nhạc nói: Ta là ngoại lệ.

Trác Nhạc cầm ly rượu lên nói: Có thể coi như vậy.

Tứ Hoàng Tử gật đầu: Như vậy rất tốt. Sau này cứ như vậy. Đừng cười với ai.

Trác Nhạc nghe vậy cười chắp tay nói: Tứ Hoàng Tử nói vậy cứ như ta là của riêng ngài vậy.

Tứ Hoàng Tử nói: Nếu có thể ta sẽ cho xe ngũ mã rước ngươi về làm Tứ Hoàng quân phi.

Trác Nhạc nghe vậy không cười nữa chắp tay nói: Hoàng tử cứ đùa ta.

Tứ Hoàng Tử nhìn Trác Nhạc nói: Bổn Hoàng Tử chưa bao giờ nói đùa. Ngươi cứ suy nghĩ. Bổn Hoàng tử đợi được.

Nói song đúng dậy đi lướt qua Trác Nhạc ra cửa đi về.

Trác Nhạc ngồi im không có tiễn Tứ Hoàng Tử.

Đợi đến khi Tứ Hoàng Tử đi mất thì mới cười lớn nói: Thú Vị. Rất Thú vị.

Ta nên suy nghĩ kỹ mới được.

Làm Hoàng Quân Phi. Cũng không tệ đâu.

Sau đó Trác Nhạc đứng dậy ra về.

Hôm sau Đoàn sứ giả Vực quốc ra về.

Trác Nhạc vẫn cuộc sống bình thường.

Một tháng sau Tứ Công chúa gả sang Vực quốc.

Đón dâu lần này có Ngũ Hoàng tử và Tứ Hoàng Tử đi cùng.

Hôn lễ diễn ra rất long trọng.

Ngày tiễn công chúa ra khỏi thành. Hoàng Đế, Thái Hoàng Thái Hậu, Hoàng Hậu, Tât cả phi tử hậu cung.

Các Hoàng tử,công chúa.

Văn võ bá quan có tham dự hôn lễ đều ra tiễn công chúa gả sang sứ người.

Tứ công chúa rơi lệ quỳ gối trước Hoàng Thượng, Trước Thái Hoàng Thái Hậu, Trước Hoàng Hậu và Trước Lệ Phi nói:

Nữ nhi bất hiếu. Lần này gả đi không biết bao giờ mới được gặp lại.

Kiếp này không thể báo hiếu Phụ Hoàng, báo hiếu Tổ Mẫu, báo đáp Mẫu hậu, báo hiếu Mẫu Phi. Nữ nhi xin mọi người ta thứ.

Nữ nhi chúc Phụ Hoàng Thọ như Sơn hải. Vững như Thiên địa.

Chúc Hoàng Tổ mẫu Phúc Như đông hải thọ tỷ lam sơn

Chúc mẫu hậu trường sơn địa cửu

Chúc mẫu phi bình an, khoẻ mạnh. Phúc Thọ kéo dài.

Nói song dập đầu ba cái.

Hoàng Đế nhìn Nữ Nhi mà mắt cũng cay nói: Tứ nhi qua Vực quốc sống thật tốt. Phụ hoàng chỉ mong có vậy.

Thái Hậu cũng lau nước mắt nói: Tứ nhi nhớ viết thư về cho Tổ mẫu.

Hoàng Hậu nói: Tứ nhi Mẫu hậu chúc con luôn hạnh phúc.Đầu bạc răng long.

Lệ phi khóc nói: Mẫu phi đời này chỉ mong con mãi khoẻ mạnh, bình an là đủ.

Tứ công chúa dập đầu nói: Nữ nhi xin ghi nhớ lời chúc lời dạy bảo của Phụ Hoàng, của Tổ Mẫu, Mẫu Hậu và Mẫu phi.

Nữ nhi xin cáo biệt. Nói song dập đầu lần nữa rồi đứng dậy dứt khoát quay lưng lên xe ngựa.

Nàng sợ ở lại lâu sẽ không lỡ.

Xe ngựa rước dâu dần khuất xa thành Đại Lân.

Đại Lân Thứ Mười Một. Ngày 17

mùa Thu Giáp Thìn. Tứ công chúa Đại Lân - Lân Lam Yên Châu Gả Sang Vực Quốc.

Chính Thúc Kết Tình Giao Hảo Bền Chặt Giữa Đại Lân và Vực Quốc.

*****NĐH*****

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play