Ba Ngải Tư cũng nhận ra gì đó liền nhanh chóng bảo tất cả chạy.

Nhưng chưa kịp chạy thì một cái rễ cây trồi lên từ mặt đất quấn lấy tất cả.

Nguyên Ngọc muốn rút roi ra nhưng thế nào mà nàng lại không dùng được linh lực.
"Làm tốt lắm, không ngờ lại bắt được hai cô nương xinh đẹp chứ."
Hai nam nhân cao lớn bước ra từ một góc cây, sau đó là một nữ nhân xinh đẹp kinh diễm nhưng vẫn không sánh bằng hai tỷ muội Nguyên gia.

Nguyên Ngọc nhìn thấy ba kẻ này liền lên tiếng mắng chửi.
"Các ngươi muốn cái gì thế hả?! Nếu muốn linh thạch thì bọn ta sẵn sàng cho các ngươi hết! Nếu không thì coi chừng hối hận đấy!" Nguyên Ngọc nghiến răng: "Lũ ô hợp các ngươi đúng là không bằng con chó đầu đường xó chợ! Còn chẳng đáng để bổn tiểu thư đặt vào mắt nữa!"
Một nam nhân không nhịn được phản bác: "Câm mồm! Trước mặt các ngươi chính là tam công chúa Hồ tộc đấy! Đệ nhất mỹ nhân của cả đại lục này!"
"Đệ nhất mỹ nhân? Ta khinh! Còn không sánh bằng A Ngọc và A Ly thì đệ nhất mỹ nhân đâu ra?! Chẳng lẽ bị bệnh tự luyến à?!" Mâu Thành Vũ liền chửi.
Hướng Ngọc Tuyết thấy mình bị mắng vậy không nhịn nữa mà mắng lại: "Lũ ngu ngốc các ngươi tốt nhất là quỳ xuống dưới chân xin lỗi ta.

Nếu không thì Hồ tộc ta đủ sức đè bẹp các ngươi đấy!"
"Sợ quá! Hồ tộc các ngươi lớn mạnh thế nào? Cùng lắm thì cũng chỉ bằng một nửa của mấy đại môn phái thôi chứ có gì ghê gớm đâu! Cường giả cao cấp không có thì đừng có mà lên giọng dạy ta!" Nguyên Ngọc mắng,
"A Ngọc, muội bình tĩnh chút.

Đám người Hồ tộc này tuy không mạnh nhưng không thể xem thường được.

Mà chúng ta đến đây cũng là săn yêu thú lấy nội đan của nó và vài thứ khác nên không thể gây chuyện được." Ba Ngải Tư thở dài nói.
"Nói ngay cho bổn công chúa! Ai hôm qua là kẻ đã giết Hỏa Dực Hổ mà bổn công chúa nhắm đến?!" Hướng Ngọc Tuyết dùng giọng điệu của một công chúa hỏi.
Câu này vừa dứt, từ trên trời một tia sét giáng xuống khiến cả ba người kia sợ hãi mà hướng ánh mắt về phía Ba Ngải Tư.

Mâu Thành Vũ một bên thấy vậy liền giáng thêm một tia sét xuống nữa.

Tuy là bị đám rễ này siết chặt, không thể lấy binh khí ra nhưng sử dụng linh căn thì vẫn có thể.
"Tiểu nha đầu, người đeo mặt nạ trước mặt ngươi chính là kẻ đã giết Hỏa Dực Hổ, một yêu thú ngũ giai đấy.

Tu vi của đại ca ta còn cao hơn ba người các ngươi cộng lại đấy!" Mâu Thành Vũ mắng.

Lúc này trong lòng Ba Ngải Tư và Tống Mao Bàng thầm chửi cái não 10 số âm của tam đệ nhà mình.

Làm cái gì mà ngu ngốc như vậy chứ?! Chỉ cần nói không biết, sau đó tùy cơ ứng biến chứ làm rầm rộ lên làm gi?!
Ba Ngải Tư sống hơn cả chục vạn năm, gặp qua nhiều thể loại người, ngu ngốc, gian xảo, trầm ổn, nhu nhược, v.v...!nhưng y chưa bao giờ nhìn thấy loại người như Mâu Thành Vũ cả.

Đến cả tướng quân ngốc nhất thần điện của y ngày ấy cũng chưa ngốc đến nỗi như tên này!
Hướng Ngọc Tuyết nghe vậy có chút lạnh sống lưng.

Cho dù là tu vi Luyện Mạch cảnh cũng không thể giết được con Hỏa Dực Hổ đó mà tên đeo mặt nạ nhìn qua cũng chỉ mới 25, tu vi chắc cũng chỉ là Tụ Khí cảnh thôi mà giết được? Hoang đường! Đến cả cha nàng còn phải kiêng dè con yêu thú đó vài phần mà....
Dư Thành không muốn nhiều lời, liền ôm quyền hướng nàng: "Công chúa điện hạ, tốt nhất là không nên nhiều lời với lũ ba hoa khoác lác này.

Hiện tại chúng ta cần làm là nhanh chóng tìm ra nội đan của Hỏa Dực Hổ.

Mấy tên này thì cứ giết hết, không thể để chúng sống!"
"Ngươi đang nghĩ cái gì thế A Thành? Nhặt cái não dưới đế giày ngươi lên mà nghĩ đi.

Hai nữ nhân đó xinh đẹp như vậy, đưa đến phòng đấu giá không chừng còn kiếm được một khoản đấy." Dư Hiền lên tiếng phản bác.
Càng nghe, Nguyên Ngọc và Nguyên Ly không chịu nổi.

Đưa đến phòng đấu giá của đám Hồ tộc này?! Nếu trực tiếp giết đi thì còn không nói gì.

Đây chính là muốn bọn họ bị làm nhục tới chết mà! Khinh!

"Vậy các ngươi tự bán công chúa kia đi! Để xem đều cùng là nữ nhân thì cô ta có chịu nổi bản thân bị làm nhục không!" Nguyên Ly lên tiếng mắng.
Dứt lời, những cái rễ cây bị một ngọn lửa thiêu đốt khiến chúng trở thành tro bụi ngay trước mặt Hướng Ngọc Tuyết.

Bản thân nàng ta trước giờ vô cùng tự tin với Mộc căn của mình có thể khống chế bất cứ linh căn nhưng mà ngày hôm nay nàng ta không may đụng trúng bọn họ.
Không nói nhiều, vừa thoát ra, Nguyên Ngọc và Nguyên Ly ngay lập tức vận Độc căn và Trùng cần muốn đánh chết cả ba người thì bị y ngăn lại.

Cả hai tỷ muội ôm trong bụng một tràng đạo lý muốn nói thì bị y lườm một cái.
"Nghĩ xem, nàng ta dù sao cũng là công chúa Hồ tộc.

Trói lại mang đến Hồ tộc, đòi tiền chuộc từ Hồ Vương, thế là xong.

Hôm nay ta không muốn phải đổ máu đâu." Ba Ngải Tư mệt mỏi nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play