"Aiz, thật đúng là tội nghiệp.

Dù nói thế nào thì hắn cũng là con cháu hoàng thất, lại được chính hoàng hậu sinh ra nữa đấy.

Chậc chậc!"
"Thế có ác quá không? Dù sao thì tên Tống Mao Bằng đó cũng là con cháu dòng chính của hoàng thất đấy." Nguyên Ly vừa nhai màn thầu vừa hỏi.
"Không biết, ta với Thành Vũ định hôm nay vào cung xem thử nhưng không biết là tên hoàng tử đó có hàn độc.

Thành Vũ, hôm qua ngươi nói sau gáy hắn có một ấn ký hình con rồng đúng không?" Ba Ngải Tư nhìn sang hắn hỏi.
"Đúng, ta thấy sau gáy hắn có nhưng mà còn về chuyện hàn độc thì ta không gì hết vì ta cũng không quan tâm nhiều đến hoàng thất bao nhiêu.

Hơn nữa ta nghe rằng Tống Mao Bàng mất trước thọ đản hoàng hậu chính là điều không tốt nên định để sau khi thọ đản kết thúc một tháng rưỡi mới làm đám cho hắn." Mâu Thành Vũ gãi đầu, lúng túng trả lời.
"Vậy để ta dùng Vong căn triệu đồi một đám tử thi quỷ giết hết cái hoàng thất thối nát này! Hừ, đúng thật là phí thời gian mà!" Nguyên Ngọc tức giận cầm lấy cái đùi gà của y chưa kịp ăn nhét vào miệng.
Ba Ngải Tư: "..."
"Hôm qua ta kể cho các người nghe cái gì? Ngươi và muội muội ngươi chính là Thánh Mẫu nương nương đầu thai chuyển kiếp." Ba Ngải Tư chỉ hai tỷ muội trước mặt rồi đến Mâu Thành Vũ: "Ngươi là chuyển kiếp của Hỗn Độn.

Bớt nói tên gà mờ luyện binh khí đó là luyện khí sư tài ba đi."
Mâu Thành Vũ: Sao lại có cảm giác tự đá vào chân vậy nhỉ?
Ăn xong, Nguyên Ngọc và Nguyên Ly sẽ ở đại quán trọ để tiếp ứng, còn y và Mâu Thành Vũ đến hoàng cung tìm Tống Mao Bàng.

Nếu y đoán không lầm thì nếu để thêm vài canh giờ nữa thì e là sẽ mất đi Thanh Long thật luôn chứ đùa.
Dựa vào trí nhớ của Mâu Thành Vũ thì lẻn vào Nghê Quang cung không phải là khó khăn quá nhiều.

Vừa vào trong thì cảm nhận được một luồng hàn khí lạnh lẽo thấu xương đang từ từ lan ra.

Bên trong căn phòng nào đó, cả hai nghe thấy tiếng của một nữ nhân, chắc là cung nữ nào đó.
"Ba huynh, hình như là đúng nơi rồi nhưng hôm qua đâu có lạnh thế này." Mâu Thành Vũ chà xát lòng bàn tay nói.
Y không muốn nghe hắn nói nhiều liền túng cổ hắn đến gần căn phòng đó.

Cửa sổ thì đóng lại nên y liền dùng "Thẩu Ưng Nhãn" nhìn qua khe hở vào bên trong.

Bên trong y thấy một thiếu niên chắc cùng tuổi với Mâu Thành Vũ, người vận lam y, bị đóng thành một khối băng nằm trên giường.

Ngoài ra thì không còn gì khác mới khiến cả hai an tâm.

"Bị đóng thành một khối băng lớn rồi nhưng mà trong số chúng ta không ai có linh căn hệ lửa để làm chuyện này.

Ba huynh, có thể dùng cách nào khác không?" Mâu Thành Vũ lo lắng hỏi.
"Cách khác thì có đấy nhưng trước hết ta cần ngươi đi dẫn dụ những người trong cung này ra khỏi đây.

Nếu không chút nữa ta làm việc thì sẽ có chuyện mất.

Thế nên phiền người đi gây rối một chút." Ba Ngải Tư vỗ vai hắn, lòng đầy tin tưởng hắn sẽ làm được nhưng hắn lắc đầu.
"Ta chưa đột phá Luyện Thể cảnh thì làm được cái quái gì chứ! Dù huynh nói ta có bao nhiêu thiên phú tu luyện thì không thể ngay bây giờ được! Hơn nữa sử dụng Càn Khôn Đồ còn rất tốn sức!" Mâu Thành Vũ lắc đầu nguầy nguậy nói.
Không chịu thêm, y nhanh chóng đá hắn ra ngoài rồi trực tiếp vào phòng.

Hắn bị đá như t1hể không khỏi uất ức nhưng mà vẫn cố gắng hoàn thành nhiệm vụ y giao.

Đầu tiên là trêu chọc lính canh, chạy vòng quanh hoàng cung rồi tiếp theo là những nơi khác nhau.
Vào bên trong, hàn khí bao trùm cả căn phòng.

Ba Ngải Tư thầm cảm tạ Minh Vương đã phủ hộ mình không bị đông cứng chết nhưng mà hiện giờ cứu thì khó.

Y lại gần, cầm tay bắt mạch thì cảm nhận được mạch tượng quá loạn.

Bên trong cơ thể tiểu tử này linh lực rất nhiều, lâu ngày không được bùng phát nên tích tụ rồi cô đọng lại trở thành hàn độc nên mới nặng như vậy.
Y nhanh chóng nhét vào miệng hắn một viên đan nhị phẩm, đỡ hắn dậy rồi bắt đầu đả thông kinh mạch dần dần.

Linh lực của y giúp hắn chuyển hóa năng lượng từ đan dược rồi sau đó cơ thể hắn nhanh chóng có chút huyết sắc trở lại.

Xung quanh cũng không còn lạnh như trước nhưng mà vẫn đủ để giết người.
Tổng Mao Bàng cảm nhận có gì đó vô cùng kỳ lạ trong cơ thể, mắt nhắm mắt mở liên tục rồi sau đó thấy y đang truyền linh lực vào cơ thể hắn.

Hắn cảm nhận lục phủ ngũ tạng không còn đau như ban đầu mà cảm thấy có một cổ năng lượng quái dị đang bành trướng trong cơ thể mình.
"Chuẩn bị vận công tiêu thụ năng lượng từ đan.

Tiếp theo e là sẽ đau đớn, ít nhiều sẽ ảnh hưởng đến mạng sống của ngươi.

Hiện tại sẽ không ai xông đến đây đâu, yên tâm đi." Ba Ngải Tư nhét thêm một viên đan vào miệng hắn.
Hắn cũng không nói nhiều mà nghe lời y vận chuyển năng lượng qua khắp cơ thể.

Cảm giác như bản thân vừa được hoán cốt thành tiên nhân vậy.

Sau đó hắn cảm nhận có thứ gì đó ở đan điền khiến năng lượng kẹt cứng lại.

Bỗng chốc mặt hắn xanh lét, đổ một tầng mồ hôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play