3
Cứ thế, tôi và Tô Khải ở bên nhau.
Anh ta là một người bạn trai tuyệt vời.
Hồi đại học chúng tôi đã ở bên nhau ba năm, vốn định là sau khi tốt nghiệp sẽ ở lại thành phố gần trường để sống.
Nhưng anh ta đã bất ngờ nhận được cành ô liu từ một công ty nổi tiếng ở quê nhà.
Đó là một công việc anh ta hằng mơ ước, anh ta không muốn trở thành một giáo viên nữa.
Suy nghĩ nhiều lần, anh ta nắm lấy tay tôi và hỏi tôi có thể về quê với anh ta không.
Quê hương của Tô Khải cách quê hương tôi rất xa, không có đường sắt cao tốc trực tiếp, phải đi tàu hơn 20 tiếng mới có thể đến.
Cha mẹ tôi phản đối mạnh mẽ việc tôi trở về nhà với anh ta, thậm chí cha tôi còn tức giận với tôi nhiều lần.
Mẹ tôi hết lòng khuyên tôi qua điện thoại: "Con gái, ba mẹ không muốn con lấy chồng xa, là bởi vì bên kia không có một ai quen cả, đến lúc đó, con bị khi dễ thì làm sao bây giờ? Ai sẽ làm chỗ dựa cho con? Thậm chí con còn không có nơi nào để đi...”
Nhưng khi đó tôi, quá yêu Tô Khải nên không nghe lọt chữ nào.
Tôi nói với mẹ tôi rằng, Tô Khải sẽ không để tôi bị bắt nạt.
Nhưng kết quả, người bắt nạt tôi tàn nhẫn nhất, chính là anh ta.
4
Giống như là bị mỡ heo che mắt, mặc dù ba tôi đã nói đến như thế này: "Nếu như con muốn gả đến nơi đó, sau này đừng về nhà này nữa.", tôi vẫn dứt khoát như trước, sau khi tốt nghiệp liền đi theo Tô Khải, đi về quê nhà của anh ta.
Sau khi tàu đến ga, Tô Khải đến đón tôi.
Đó là một đêm tuyết rơi.
Tôi mặc áo lông dày, vọt vào lòng Tô Khải, hốc mắt đỏ hoe nói với anh ta rằng tôi đã đến.
Anh ta cũng đỏ hốc mắt, ôm mặt tôi hôn lung tung.
"Tô Khải. " Tối hôm đó, tôi nằm trong lòng anh, "Ba mẹ đều tức giận, ba nói em muốn đi sẽ đoạn tuyệt quan hệ với em, em chỉ còn có anh thôi."
Anh ta ôm chặt tôi.
Anh ta nói, chúng ta kết hôn.
Anh sẽ đối xử tốt với em suốt đời.
5
Vì vậy, tôi và Tô Khải đã kết hôn.
Sau khi kết hôn, tôi làm giáo viên tiếng Anh tại một trường tiểu học, trong khi Tô Khải làm việc trong công ty.
Lúc đầu, chúng tôi thực sự ngọt ngào và hạnh phúc.
Giống như tất cả các cặp vợ chồng mới cưới, chúng tôi nấu ăn cùng nhau, xem phim với nhau và làm việc nhà với nhau.
Cha tôi vẫn còn tức giận với tôi, không đến đám cưới.
Mặc dù tôi buồn, nhưng khi tôi đắm mình trong sự ngọt ngào của cuộc hôn nhân mới đã vô tình bỏ qua rất nhiều điều.
Tôi luôn nghĩ, chờ chúng tôi nghỉ vài ngày, dẫn theo Tô Khải trở về, từ từ nói chuyện với ba, để cho anh ta cam đoan đàng hoàng trước mặt ba, ba khẳng định sẽ hết giận.
Nhưng Tô Khải lại càng ngày càng bận rộn, không riêng gì buổi tối phải tăng ca, thậm chí ngày lễ cuối tuần, cũng phải thường xuyên tăng ca.
Tôi rất đau lòng cho anh ta, bảo anh ta không cần liều mạng, anh ta lại ôm ta, nói mình nhất định phải cố gắng.
"Anh muốn nói ba biết, sự lựa chọn của em không sai, anh sẽ cho em sống cuộc sống mà tất cả mọi người đều hâm mộ."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT