Tuệ Nhi nói xong thì kéo Đường Vũ qua phòng thiết kế.
Không nói đến cô, Đường Vũ cũng biết được bản vẽ trong sách.
Hơn nữa, cô bé cũng là tốt nghiệp đại học kiến trúc.
Lúc trước cô còn trêu con bé, con gái mà học ngành kiến trúc khô khan như thế, sau này sẽ ế chồng cho mà xem.
Nhưng con bé thì vui vẻ trả lời lại rằng Tuệ Nhi cô không phải lo, con gái học ngành kiến trúc là nhân tố hiếm có khó tìm, xung quanh bao nhiêu là trai thế lo gì ế chồng...!Mà nếu có ế, cùng lắm là ế đến tuổi của Tuệ Nhi thôi, không thể ế hơn được...
Thế mà không ngờ, sau khi xuyên vào đây, ngành học của con bé lại trở thành cứu tinh của Lưu Vĩnh Thụy lúc này.
Lúc đi ngang qua Amy, hai người không thèm nhìn cô ta lấy một cái, trực tiếp đi lướt qua.
Amy khinh thường ra mặt, cô ta vênh váo nói với theo.
- Âyzo, cái gì thế này?! Lưu tổng của chúng ta hết người để dùng rồi sao? Lại cử hai con người rác rưởi đến phòng thiết kế để làm trò cười cho thiên hạ à? Liệu rằng có vẽ ra được gà trống gà mái gì không đây?
Nói xong thì cười đểu một cái rồi quay mặt ngúng nguẩy bước đi.
Người ở phòng thiết kế cũng đã về vị trí của mình.
Nhưng ánh mắt họ nhìn Tuệ Nhi...dường như là không được tin tưởng cho lắm.
Tuệ Nhi cũng không để tâm, cô cùng Đường Vũ kiểm kê nhanh các tài liệu trong văn phòng.
Đúng như những gì cô đoán, tất cả những tài liệu liên quan đến bản thiết kế Vạn Thành đều bị Amy lấy đi sạch.
Đồng nghĩa với việc cô phải bắt đầu lại từ đầu.
Đường Vũ lo lắng nói.
- Chị Nhi, hình như Amy đã lấy tài liệu đi hết rồi, chúng ta nên làm gì đây? Trong thời gian ngắn như vậy, liệu chúng ta có làm kịp bản thiết kế không?
Tuệ Nhi vỗ vai trấn an Đường Vũ.
- Tiểu Vũ, kỹ năng vẽ của em rất tốt mà.
Em nên tin vào khả năng của mình chứ.
- Nhưng em...
Tuệ Nhi như biết được Đường Vũ muốn nói gì.
Cô liền kề lại sát tai Đường Vũ nói nhỏ.
- Chúng ta có con át chủ bài mà...Chỉ cần vẽ lại thôi, đừng lo lắng quá.
Thấy Đường Vũ dần lấy lại sự tự tin, Tuệ Nhi mỉm cười vuốt tóc Đường Vũ nói thêm.
- Thật ra ban đầu chị định cho em vào phòng thiết kế, nhưng chưa có cơ hội.
Bây giờ thì hay rồi...Thể hiện thật tốt nhé em gái.
Nghe Tuệ Nhi nói, Đường Vũ hít sâu một hơi, rồi thở mạnh ra, ánh mắt tràn ngập sự tự tin nhìn cô gật đầu một cái.
- Dạ, em sẽ cố gắng hết sức.
***
Tại chi nhánh công ty của Lưu Tư Thần.
Hắn ta đang tổ chức một cuộc họp báo thông báo về việc công ty của hắn sẽ tham gia đấu thầu dự án Vạn Thành.
Còn cố tình lấp lửng ám chỉ tập đoàn Lưu thị đang rối loạn, hoàn toàn không có khả năng tham gia đấu thầu.
Cùng lúc đó, bên tập đoàn Lưu thị cũng đồng thời tung ra tin Lưu tổng đã thành lập một nhóm thiết kế mới rất có năng lực, do trợ lý riêng của tổng giám đốc - Lâm Tuệ Nhi đứng ra cam kết hoàn thành đúng thời hạn.
Mặc dù mới gia nhập tập đoàn Lưu thị, nhưng Tuệ Nhi đã giành được sự hợp tác và ủng hộ của ba vị CEO khó tính Hạ - Vương - Trần cũng gây tiếng vang không nhỏ với những người trong ngành.
Chính vì thế, họ không dám đánh giá thấp năng lực của Tuệ Nhi.
Cuộc chiến của Lưu Vĩnh Thụy và Lưu Tư Thần chính thức bắt đầu.
***
Từ ngày nhận công việc ở phòng thiết kế, thời gian trong ngày của Tuệ Nhi hầu như là ở văn phòng.
Cô làm việc quên cả ăn uống, cố gắng nhớ lại các chi tiết trong bản thiết kế gốc để lập một bản thảo ngắn gọn, dễ hiểu.
Sau đó họp mọi người lại nêu lên ý tưởng để mọi người phác thảo theo.
Đường Vũ được bổ nhiệm phân công từng người vẽ lại bản phác thảo.
Mọi người gấp rút tăng ca để hoàn thành công việc được giao.
Sau ba ngày hai đêm miệt mài làm việc, cuối cùng bản thảo thiết kế cũng được hoàn thành.
Tuệ Nhi nhìn bản thiết kế gật gù tỏ ý hài lòng.
Cô ngước mắt lên nhìn đội của mình, miệng nở một nụ cười tươi rói.
- Các bạn làm tốt lắm.
Cám ơn các bạn đã làm việc chăm chỉ.
Tôi sẽ gọi cà phê và bánh ngọt đến, mọi người ở lại liên hoan một chút rồi về nghỉ ngơi nhé.
Cả phòng vui mừng vỗ tay rần rần.
- Tuyệt quá! Cám ơn trợ lý Lâm.
- Tôi không ngờ chúng ta có thể hoàn thành công việc một cách nhanh chóng như vậy.
Đúng là không có Amy cản trở, mọi việc đều suôn sẻ.
- Phải đó! Phải đó! Trợ lý Lâm vẫn là tốt nhất.
Tiếng reo hò, ca ngợi Tuệ Nhi vang lên không ngớt.
Lúc này, cửa phòng đột nhiên bật mạnh.
Bộ dáng ỏng ẹo không xương của Amy xuất hiện.
Cô ta bước từng bước vào phòng cười trào phúng nói.
- Ồ...Nhanh như vậy đã hoàn thành xong rồi à? Thật là bất ngờ nha.
Mọi người nhìn cô ta bằng ánh mắt nghi ngờ.
- Cô ta đến đây làm gì chứ?
- Ai mà biết.
- Chắc lại muốn giở trò gì nữa đấy.
Thật tình...không biết đầu óc nghĩ gì mà vẫn vác mặt đến đây được.
Nếu là tôi, tôi sẽ xấu hổ đến mức không dám đến Lưu thị luôn rồi.
Amy dường như bỏ qua tất cả lời dị nghị của họ, vỗ bộp bộp lên xấp tài liệu trên tay khinh khỉnh nói.
- Người không biết xấu hổ là trợ lý Lâm của các người đó.
Cô ta đã ăn cắp ý tưởng thiết kế của chúng tôi về nên các người mới nhanh chóng hoàn thành bản vẽ nhanh như vậy.
Tuệ Nhi nhìn tập tài liệu trên tay cô ta, liền nhíu mày suy nghĩ.
Không tự dưng cô ta đến đây để nói rằng cô ăn cắp ý tưởng, chắc chắn bản vẽ của cô ta có vấn đề, còn vấn đề ở đâu thì cô chưa thể kết luận được.
Lúc này vẻ mặt của mọi người trong phòng đã trở nên nghi hoặc nhìn sang Tuệ Nhi.
Thấy cô không nói gì, thì lại nhìn sang Amy nghe cô ta nói tiếp.
- Các người không tin thì có thể tự mình kiểm chứng..