Khi hôn em

Chương 8: Bệnh


10 tháng


 Sáng hôm sau thư ký Nghiêm gửi cho cô một tin nhắn bảo cô chiều nay đến phòng làm việc của Khương diễn viên để học tập và làm quen. Khúc Ảnh biết cơ hội của mình đã tới cô không nói không rằng liền nhanh chóng thay một chiếc sơ mi trắng, quần bò bó sát vào cặp chân dài. Cô bây giờ chẳng khác gì một sinh viên học đại học.
Trên đường tới cô nhận được cuộc của Phương Mỹ Mỹ "Cô... sau này sẽ làm nghề khác sao?" Khúc Ảnh nghe câu này mới biết được Kỷ Dạ đã cho người mang tiền chuộc cô rồi. Phương Mỹ Mỹ ở đầu bên kia thở phào một hơi nhẹ nhõm "Cô phải sống thật hạnh phúc nhé, tuy bây giờ tôi vẫn còn ghét cô. Chúng ta sau này đừng liên lạc nữa." Nói xong liền cúp máy, Khúc Ảnh hiểu cô ấy muốn tốt cho cô, cô ấy không muốn cô nhớ lại quá khứ dơ bẩn đó.
Xe dừng lại một toà nhà cao tầng, Khúc Ảnh trả tiền xe rồi bước vào rồi gọi cho trợ lý của Khương Yêu. Sau khi được trợ lý đưa kịch bản và một số đoạn phim có hành động mạnh. Cô xem liền một hồi thì bên ngoài có tiếng xôn xao"Nữ thần, hôm nay cô lại xinh thêm nữa hả?" "Khương ảnh hậu thật sự quá đẹp rồi đó"
Cô gái nhỏ bước đi uyển chuyển nhẹ nhàng, trên người mang theo mùi hoa bách hợp mà đến. Cả công ty dù đã quen nhưng vẫn kinh ngạc trước nhan sắc khuynh quốc khuynh thành này.
Khương Yêu đẩy cửa bước vào phòng làm việc liền thấy một cô gái ngồi quay lưng trên sofa "Em chính là Khúc Ảnh?". Khoảnh khắc Khúc Ảnh quay lại khiến Khương Yêu như nghẹt thở. Hai người nhanh chóng quan sát đối phương "Chào chị, tôi là Khúc Ảnh 19 tuổi. Diễn viên đóng thế của chị." Khương Yêu cẩn thận nhìn Khúc Ảnh, thật sự quá đẹp đôi mắt phượng xếch lên tà mị, mũi thon như được trổ gọt, còn cả đôi môi anh đào hồng nhạt kia nữa. Nếu không phải Kỷ Dạ nói cho cô sơ lược về cô gái này cô còn tưởng đây là một nữ minh tinh.
"Khương tỷ có việc gì dặn dò hay cân nhắc gì về tôi nữa không ạ?" Khúc Ảnh thấy Khương Yêu đứng ngơ một chỗ liền lo sợ mình đã làm gì sai. "Không có gì, chỉ là nhan sắc của cô làm tôi bất ngờ. Rất đẹp" Khương Yêu mỉm cười với Khúc Ảnh rồi hai người hàn huyên một khoảng cho đến khi trợ lý thông báo lịch trình thì Khương Yêu mới đứng dậy "Ngày mai chúng ta phải bay sang thành phố T nên em về thu dọn liền nhé, chỉ cần mang đồ dùng cá nhân là được."
Khúc Ảnh sau khi rời khỏi nơi đó cô cảm thấy người mình nhẹ bẫng đi. Cô vui vẻ bước từng nhịp từng nhịp. Đi ngang qua một dược thiện quán cô dừng chân bước vào.
"Ông Lê, ông đâu rồi?" Lê lão gia chính là người từng được cô cứu một mạng khỏi tai nạn giao thông. Từ đó, dược thiện quán luôn chào đón cô như một đứa con xa nhà trở về. Lê lão gia biết nghề nghiệp cô làm, biết mỗi lần tụi ác quỷ đến lấy máu cô ông đều khó xử đứng nhìn. "Khúc Nhi, ta đây"
Khúc Ảnh thấy ông liền chạy tới vui cười nói với ông mình đã có công việc mới, sẽ không bị bắt nạt nữa. Lê lão nhìn cô mà mắt đỏ hoe "Tốt, tốt quá". Ông sai người nấu một bữa điểm tâm rồi cùng cô ngồi đánh cờ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play