Khi hôn em

Chương 5: Uống rượu


10 tháng


Đại ma vương giá đáo ai ngu mà chạy ra trêu chọc chứ. Khúc Ảnh nghĩ mình thật may mắn trong cùng một ngày gặp được hai nam thần mọi cô gái đều mơ ước. Haizzz, nếu cô không phải gái bán hoa cô cũng muốn thử cảm giác đè tên hỗn thế ma vương này.
"Hôm qua tôi cho cô chưa đủ tiền sao mà cô lại chạy đến câu dẫn Bạch thiếu." Kỷ Dạ cuối sát vào cần cổ cô rồi đặt lên đó một nụ hôn tiêu chuẩn. Khúc Ảnh run người vì hành động của anh ta "Là Bạch thiếu gọi tôi tới"
Bạch Vãn ngồi một góc thấy hai thân hình quấn lấy nhau lập tức đăm chiêu nhìn về Kỷ Dạ "A Dạ, bao năm thủ thân như ngọc vì Khương Yêu đừng nói cậu bị một con điếm phá đấy nhé"
Bạch Vãn nói xong căn phòng lập tức lạnh xuống âm mấy độ. Khúc Ảnh liền cảm thấy thú vị về cái tên Khương Yêu chẳng phải là đệ nhất mỹ nữ giải trí sao. Người đàn ông này hèn gì hôm qua lại không chơi cô lí do ai cũng đều hiểu.
"Vãn đệ lo thừa rồi, vì cô ấy tôi sẽ không đụng vào con đàn bà nào đâu. Huống chi lại là gái điếm." Kỷ Dạ bước qua Khúc Ảnh rồi ngồi vị trí chính giữa, thân hình cao to như một chủ toạ đang ngồi phán xét cô.
Lúc anh nói câu ấy không biết sao cô lại khó chịu cả người bứt rứt nhưng rất nhanh lại phớt lờ chuyện hồi nãy. 
Thư ký Nghiêm luôn đi theo anh bây giờ mặt đầy ngơ ngác ngỡ ngàng, không phải ông chủ kêu chuộc cô ấy ra sao, bây giờ lại ngó lơ rồi. 
Bạch Vãn nhìn cô cuối cùng cười lên thật sảng khoái "Nếu A Dạ không cần cô thì tôi có thể miễn cưỡng chấp nhận. Cô, lại đây."
Khúc Ảnh nhìn về phía anh ta rồi tự nhiên đến ngồi cạnh hắn tiếp tục nhìn đám đàn ông đang trêu chọc cô. Bạch Vãn hơi cuối nhìn cô gái nhỏ đang ngồi sát mình sau đó cầm ly rượu brandy đưa cho cô "Uống đi, ân tình hôm đó tôi cứu cô coi như trả hết" 
Cô nhẫn nhịn uống hết ly brandy. Với độ cồn nặng như vậy kiểu gì bao tử cô chả đi đời "Tôi uống xong rồi, có thể đi chưa?"
"Ngoan, cầm lấy tấm thẻ phòng chờ tôi ở Moneri" Bạch Vãn vỗ đầu cô như một con chó rồi cô đứng lên cầm thẻ phòng rời khỏi quán bar.
"Cô nhóc đó không tồi đấy Vãn ca tướng tá có thể khiến anh sung sướng đúng là chỉ có ả." Đám thiếu gia nhìn bóng lưng cô thèm thuồng như chỉ cần có hiệu lệnh ra chạy ra làm cô.
Kỷ Dạ lúc này mới đứng dậy "Vãn đệ khu đất gần tập đoàn tôi sẽ kêu thư ký mang hợp đồng đến." Bạch Vãn bất ngờ nhìn Kỷ Dạ, miếng đất đó chính là kim cương sống vậy mà anh ta cũng cho anh. Khi thấy cái liếc mắt của Kỷ Dạ thì Bạch Vãn mới hiểu ra anh ta làm vậy là vì cô gái vừa rồi. Thú vị a.
Bạch Du Du thấy Kỷ Dạ rời đi liền lập tức theo đuôi. "Dạ ca ca, anh không uống rượu nữa sao?" Kỷ Dạ đứng lại nhìn cô em gái nhỏ này " Du Nhi ngoan mau trở lại với anh trai đi"
Bạch Du Du dù sinh ra ở hào môn nhưng bẩm sinh bị thiểu năng nên kí ức cô bé chỉ dừng lại năm 9 tuổi. Gia đình đã cho người chữa trị cả mấy năm nay tình hình đã chuyển biến tốt. Bạch Du Du trong lòng luôn có hai người anh luôn yêu thương mình nên thỉnh thoảng bệnh công chúa vẫn bộc phát.
Kỷ Dạ xoa đầu cô rồi đẩy cô cho Nghiêm thư ký rồi anh lái xe về khách sạn hoàng gia Moneri.
Bạch Du Du tính chạy theo nhưng bị Nghiêm Duy cản lại "Ahhh Tiểu Nghiêm thả ta ra". Nghiêm Duy ôm chặt cô gái nhỏ rồi nhét vào chiếc xe thương vụ chở cô nàng về.
...
Khúc Ảnh vừa tắm xong đang nằm trên sofa chờ Bạch Vãn thì nghe thấy tiếng mở cửa. Tưởng là Bạch Vãn nên cô ngồi dậy chuẩn bị làm việc thì thấy Kỷ Dạ đứng ngay huyền quan như một vị thần Hy Lạp sừng sững ở đó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play