Đầu tháng 8 là lúc học viện siêu cấp thiếu niên đón nhận lứa học viên mới và cũng là khi cái chức phận tân sinh của Vera biến mất. Toàn bộ học viên đều được triệu tập tới học viện để tham dự lễ đón chào tân sinh, khác với tân sinh được xe tới tận nhà đưa đón thì học viên năm hai và năm ba phải tự đi đến học viện.
Một chiếc siêu xe sang trọng dừng lại, từ trong xe bước ra hai thân ảnh một nam một nữ. Nam thì tiêu sái tao nhã dung mạo anh tuấn. Nữ thì dung nhan xinh đẹp thanh lãnh thân thể lộ ra những đường cong quyến rũ. Hai người họ chính là Vera và Bevis lúc này đang chậm rãi bước đi đến quảng trường lớn trong học viện.
“Sao tự dưng anh lại muốn tới đây làm gì?”
Vera vừa đi vừa hỏi chuyện Bevis, anh ta ung dung trả lời; “Muốn vào đây tham quan thử chút thôi, dù sao nhóc cũng nói là học viên cũ được phép dẫn theo người thân tới đây mà.”
“Phải, nhưng anh đừng có tự tiện chạy lung tung đấy, người ngoài vào đây tham quan chỉ được phép chơi tại khu vực A và C thôi.”
Vera suy nghĩ đến điều gì đó rồi hỏi; “Mà lần trước hôm sinh nhật em anh đã nói gì với mẹ em khiến mẹ lộ ra vẻ mặt tức giận như thế?”
Bevis cười khẽ đáp; “Tâm sự chút mà thôi không có chuyện gì đâu!”
Trông thấy một đoàn dài các học viên đang tiến vào trong hội trường lớn Vera bất đắc dĩ quay qua dặn dò; “Bây giờ em phải đi dự lễ đón chào tân sinh và dùng bữa trưa tại đó, chiều thì em sẽ tới phòng trọng lực rèn luyện nên không có thời gian dẫn anh đi tham quan đâu, anh có thể tự mình đi theo biển chỉ dẫn.”
“Hiểu rồi, nhóc đi đâu thì đi ta sẽ tự biết lo liệu. À mà có chỗ nào để nghỉ ngơi không? Nhỡ ta chơi mệt còn có chỗ về nằm ngủ.”
Vera đưa chiếc máy tính bảng cho Bevis rồi nói; “Trong này có chỉ dẫn đường về phòng em tại kí túc, mật mã cửa cũng ở trong đó, khi nào anh mệt có thể lên đó nghỉ ngơi dù sao em cũng sẽ ở trong phòng trọng lực mấy ngày!”
Hai người liền tách ra đi hai hướng khác nhau, Vera thì đi tới hội trường trung tâm còn Bevis thì theo chỉ dẫn trên biển báo đi qua khu nhà hàng.
Buổi chiều sau khi dự lễ chào đón tân sinh và dùng bữa trưa tại đó xong lúc này Vera đang ngồi xếp bằng trong phòng trọng lực. Sau một hồi em chậm rãi đứng dậy trong tay xuất hiện thanh kiếm đẹp đẽ miệng lẩm bẩm;
“AI bắt đầu bật trọng lực, để trọng lực tại mức gấp 80 lần bình thường!”
“Rõ thưa chủ nhân.”
Ngay tức thì toàn bộ sàn nhà phát sáng lên sau đó một lực hút mạnh mẽ không ngừng đè nén xuống thân thể Vera. Hít sâu một hơi Vera bắt đầu thi luyện ra những đường múa kiếm tuyệt mĩ, thân ảnh em chớp động không ngừng trong cái vùng trọng lực cực cao này!
Thời gian cứ thế trôi qua cho đến năm ngày sau, lúc này Vera đang vô cùng hưng phấn nhìn thanh kiếm trong tay mình.
“Thành công rồi cuối cùng cũng thành công rồi, rốt cuộc mình cũng đã vượt qua được bình cảnh đạt tới Quang phổ kiếm tầng 5!”
Vera kích động không thôi, em đã bị kẹt tại tầng 4 đỉnh rất lâu rồi, trước đó vì có cảm giác có thể đột phá nên mới nhân tiện đến dự lễ tại học viện xong rồi sử dụng phòng trọng lực này. Hiện tại Vera đã coi như chạm đến cánh cửa kiếm đạo rồi, sau này sẽ không bị giới hạn phát triển kiếm thuật nữa.
Cước đạo Vera đã ngộ ra từ lâu, vì vậy thời gian gần đây khi chiến đấu cước pháp của em có phần nhỉnh hơn kiếm pháp. Nhưng giờ sau khi đã ngộ ra cả kiếm đạo thì Vera tự tin chả mấy chốc trình độ kiếm pháp của mình sẽ cùng song song phát triển với cước pháp.
Vera thu dọn đồ đạc chỉnh chu trang phục rồi vui vẻ bước ra khỏi phòng trọng lực nhanh chóng đi về phòng tắm rửa. Vừa đi Vera vừa nghĩ đến những lời mẹ từng nói với mình.
“Một khi Quang phổ kiếm của con đạt tới tầng 5 thì tức là con đã mở ra kiếm đạo và trình độ kiếm pháp của con đã cao hơn tất cả các chiến nhân trong đất nước này rồi!”
Còn có một câu nói của mẹ khiến Vera nhớ mãi. “Khi con ngộ ra kiếm đạo thì mẹ sẽ tặng con một tuyệt kỹ kiếm pháp cực kì mạnh mẽ, khi có trong tay bộ tuyệt kỹ đó thì con sẽ nhận ra cái chiêu Mật Trảm hiện giờ của con chỉ là rác rưởi mà thôi!”
Nhớ lại lời nói này của mẹ khiến Vera mong chờ vô cùng, em đang nghĩ không biết mẹ sẽ tặng mình bộ tuyệt kỹ kiếm pháp cấp bậc nào. Nhưng với tài sản và nhãn giới của mẹ Vera tin rằng sẽ không thấp hơn Sử thi – trung giai thậm chí có thể là Sử thi – cao giai! Nghĩ thôi mà Vera cảm thấy sướng tê hết người rồi.
Đi theo con đường nhỏ kín Vera vì mong muốn sớm được ngâm mình trong bồn tắm nên em liên tục thi triển Ám Sát di chuyển rất nhanh, không một học viên nào phát hiện ra Vera cả. Về đến phòng mình đập vào mắt em là hình ảnh Bevis đang nằm dài trên giường ăn vặt, vỏ đồ ăn vứt đầy khắp phòng thậm chí đồ ăn còn rơi vãi ra trên giường.
Đương nhiên Bevis không tránh khỏi bị Vera mắng một trận. Sau đó trong lúc anh ta phải quét dọn phòng thì Vera thỏa mãn ngâm mình trong bồn tắm. Cơ thể sau năm ngày phải chịu trọng lực gấp 80 lần rồi không ngừng múa kiếm đã quá mệt mỏi và căng cứng lúc này thư giãn tại đây khiến Vera sảng khoái không thôi.
Khi đang có nhiều học viên qua lại trò chuyện với nhau trên hành lang thì một cánh cửa mở ra, từ trong đó bước ra hai thân ảnh chính là Vera và Bevis. Những người trông thấy cảnh này đều vô cùng bất ngờ, ai nấy đều nhìn chằm chằm hai người họ đi trên hành lang rồi xuống tầng dưới.
Hiện tại đang trong quá trình một tuần đầu tân sinh phải ở tại học viện vậy nên trong trường lúc này có nhiều học viên hơn bình thường. Những tân sinh cho dù mới đến nhưng đã luôn nghe được danh hiệu của Vera như sấm bên tai, không thể nghi ngờ một người vừa có tài vừa có sắc như Vera là mục tiêu theo đuổi của vô số học viên nam trong trường!
Nhưng hiện tại họ lại thấy Vera đang đi cùng với một người con trai lạ mặt, hai người họ còn đang trò chuyện vui vẻ với nhau khiến ai nấy đều không muốn tin và nhói lòng!
Cảm giác được những ánh mắt cay độc nhìn mình như có thù giết cha Bevis vẫn chẳng quan tâm mà thản nhiên cười cười đi cùng Vera. Trong mắt anh ta thì đám trẻ con miệng còn hôi sữa này chả khác nào một đám sâu kiến cả!
Bevis cũng chẳng lấy làm lạ với thái độ của những tên này vì dù sao sức dụ hoặc của Vera cũng quá lớn. Ngay cả bản thân Bevis còn vài lần động tâm chứ đừng nói đến mấy thằng choai choai mới lớn khác.
Trước đó vài ngày Amity đã gặp mặt riêng Bevis và cảnh cáo anh ta nên tránh xa Vera! Nhưng sau đó cô ta bị Bevis xàm sỡ mà không thể kháng cự lại nổi nên đã hoảng sợ bỏ chạy. Tất nhiên Vera không biết chuyện này, hiện tại em cùng với Bevis lên xe rồi chuẩn bị trở về nhà.
Sau khi đến thị trấn nơi Vera ở thì hai người đã chào tạm biệt nhau, Bevis lái siêu xe phóng đi phía khác còn Vera thì lướt ván bay trở về nhà mình. Về tới nhà em liền kể ra thành tích của mình cho bố mẹ nghe khiến hai người họ vô cùng mừng rỡ, Vera cũng nhìn chằm chằm mẹ mình với ánh mắt chờ đợi.
Trông thấy bộ dáng của con mình Xenia bật cười nói; “Xem con nôn nóng chưa kìa.”
Nói rồi Xenia chậm rãi giơ tay ra phía trước ngay tức thì trong tay cô xuất hiện một tấm thẻ khá lớn phát ra quang mang nhàn nhạt! Vera đang ngồi trong lòng bố mình vội nhảy ra tiến lại gần tấm thẻ đó, đôi mắt em sáng rực lộ ra vẻ khó tin.
Kane dường như đã biết trước loại tuyệt kỹ mà Xenia muốn tặng cho con gái nên ông vẫn thản nhiên ngồi mặt hiện lên sự vui vẻ. Đôi tay run rẩy tiếp nhận tấm thẻ từ tay mẹ mình đôi mắt Vera vẫn dán chặt lên mặt trước của tấm thẻ này.
Sau một hồi em mới chấn tĩnh lại rồi ngẩng đầu lên nhìn mẹ mình nói; “Con cảm ơn mẹ nhiều lắm!”
Thân ảnh Vera lao tới ôm chặt Xenia khiến cô ấy không kịp trở tay bị con gái ôm ép chặt người lại. Sau một hồi Vera mới ngại ngùng tách ra miệng em lẩm bẩm; “Con xin lỗi mẹ, tại con kích động quá mức.”