Cũng không biết Cơ Vô Song ló đầu ra từ đâu mà chủ động, nhiệt tình nói: “Chẳng phải đều nói “Lương y như từ mẫu” sao, Bạch Chỉ dạo này luôn không thể ngủ yên vì chuyện trong nhà, mà trong kinh thành thì ai chẳng biết Dục vương phi có y thuật xuất sắc, Thái Y Viện chưa chắc sánh bằng, chắc Dục vương phi sẽ giúp Bạch Chỉ giải quyết khó khăn nhỉ?”

Cái quần gì thế? Thích Vy có chút không theo kịp tốc độ lật mặt của mấy người này.

Dựa vào quan hệ của hai bên thì không hề có tình cảm gì để giúp đỡ lẫn nhau cá, Tô Bạch Chỉ có chuyện gì mà phải đến xin nàng giúp đỡ chứ? Chắc lại giăng bẫy chờ nàng nhảy vào chứ gì.

Thấy Thích Vy có vẻ không hiểu, Tô Bạch Chí cũng nhanh chóng trình bày tình hình một chút, Thích Vy càng nghe thì càng tỏ ra kỳ lạ.

Hoá ra là đại công tử của Thường Thắng Bá phủ – huynh trưởng của Tô Bạch Chỉ – Tô Bạch Huy ngã bệnh mấy ngày nay mà nguyên nhân thì vẫn chưa tìm ra. Thường Thẳng Bá đã mời rất nhiều lang trung của các dược đường lớn tới chẩn bệnh nhưng không thể tìm ra được gì, Tô Bạch Huy thì vẫn hôn mê bất tinh, mọi người muốn hỏi nguyên do từ miệng hắn ta cũng không được.

Nhà họ Tô neo người, chỉ có hai con cháu là Tô Bạch Chỉ và Tô Bạch Huy. Sớm muộn gì Tô Bạch Chỉ cũng phải gả chồng, Thường Thắng Bá cũng chỉ có mình Tô Bạch Huy là con nối dòng, tất nhiên không thể để hắn ta xảy ra chuyện, vài hôm trước ông ta còn cố tình vào cung xin ân điển từ Hoàng thượng, phái một Thái y tới nhưng…

Thái y cũng không khám ra gì.

Nếu đây là bị ai đó hại thì Thường Thắng Bá chắc sẽ gióng trống khua chiêng yêu cầu công lý, nhưng Tô Bạch Huy lại ngã bệnh ngay khi đang nói chuyện với người nhà, mà Thái y cũng không phát hiện ra trong người hắn ta có độc tố hay chất lạ gì giống trúng độc, vì vậy chỉ có thể nói là một loại bệnh lạ không dễ khám ra.

Lúc này, Thường Thắng Bá phủ liền nhớ tới Thánh Thủ Tiên bị người nhà họ Hoàng làm ầm ĩ trước đó, nghe nói đây là nữ đại phu, tính cách kỳ dị, thu phí cực cao nhưng nghe đồn là bất cứ chứng bệnh lạ gì, nàng cũng có thể trị khỏi.

Nếu biết Tô Bạch Huy sẽ xảy ra chuyện, họ đã để tâm tới hướng đi của Thánh Thủ Tiên kia rồi, hiện tại phái người đi tìm cũng không biết tìm từ đâu, cuối cùng chỉ có thể dồn mục tiêu vào Dục vương phi cực có danh tiếng gần đây.

Dù Thường Thẳng Bá phủ và Dục vương phủ từng có vài hiếu lầm nhưng vì Tô Bạch Huy, người của Bá phủ vẫn đế Tô Bạch Chỉ đi mời.

Đúng vậy, hôm nay Tô Bạch Chỉ tới bữa tiệc chủ yếu là vì muốn hoàn thành nhiệm vụ cha giao, mời Thích Vy tới khám bệnh, đồng thời, nếu Thích Vy vẫn bất mãn chuyện trước đây thì nàng ta phải nhận lỗi để Thích Vy không còn giận nữa.

Nhưng thực tế, Tô Bạch Chỉ căn bản không định cúi đầu trước Thích Vy, không hề nhắc tới việc nhận lỗi mà ngược lại còn định dùng danh tiếng của Thường Thắng Bá phủ để ép Thích Vy nghĩ cho “đại cục”, đừng vì chút hiếu lầm nho nhỏ mà kết thù với phủ của họ, như thế cũng không có ích lợi gì cho Dục vương phủ.

Thích Vy cảm thấy mình nghe thế là quá đủ rồi!

Nàng chẳng tò mò gì về cái tin Tô Bạch Huy bị bệnh lạ, được rồi, thật sự thì có chút hiếu kỳ nhưng nhiêu đó cũng không đủ để nàng thay đổi suy nghĩ, chủ yếu là cách làm của Tô Bạch Chỉ thật sự khiến nàng “mở mang tầm nhìn”.

Trước đó nàng luôn cho rằng hôm nay Tô Bạch Chỉ đến là để cấu kết với Trầm Vân Phỉ và Cơ Vô Song nhằm hại mục đích mình một phen, hành động trước đó của nàng ta cũng chứng minh điều này, nàng ta nhất định là cũng muốn đâm nàng một cái.

Kết quả bây giờ lại chạy tới nói là Thường Thắng Bá phủ xin nàng giúp đỡ?

Hiện tại cầu xin người ta giúp đều hất cằm sai phái thế sao? Ai cho Tô Bạch Chỉ lá gan đó thế? Lương Tịnh Như* sao?

*ca sĩ hát bài Dũng khí

Nam Tinh và Hồng Liên nãy giờ đi theo bên cạnh cũng ngạc nhiên cảm thán, ánh mắt nhìn Tô Bạch Chỉ cũng kỳ lạ, họ chưa thấy ai vô liêm sỉ cỡ này đâu!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play