Cho đến khi có người vỗ nhẹ bả vai nàng từ phía sau thì nàng mới quay đầu, kinh ngạc ngấng đầu nhìn người đàn ông không biết đã đứng sau lưng mình từ lúc nào: “Sao ngươi cũng tới đây? ”

Cơ Vấn Thiên liếc nhìn con trai đang vui vẻ vỗ tay khen ngợi Lục Bắc Thần dạy dỗ người khác, liền nói: “Đương nhiên là tới đón hai người về phủ. Có Lục Bắc Thần ở đây, chuyện Mộ gia về sau cứ giao cho hắn ta xử lý đi”.

Dù sao cũng là chuyện gia đình người khác, người ngoài không tiện xen vào.

Thích Vy cũng không có ý kiến gì đối với chuyện này, chỉ nhìn thái độ cứng rắn của Lục Bắc Thần là biết hắn ta sẽ không dễ dàng để Mộ gia qua mặt mình: “Được rồi, ta đã giúp Thanh Sương xem qua thân thể, sau này chuẩn bị cho nàng ta một ít thuốc, chắc chắn có thể giúp nàng ta khỏe lại, còn những món nợ khác thì cứ để cho nàng ta và huynh trưởng của mình tự đi đòi lại đi”.

Sau khi bảo Thanh Đại vào nhà chào hỏi Lục Thanh Sương, nhân tiện nói cho nàng ta biết hành động của Lục Bắc Thần để nàng ta yên tâm, đoàn người liền chuẩn bị rời đi.

Khi đi ra ngoài, Thích Vy và Cơ Tiếu Dương phát hiện Lục Bắc Thần không chỉ tự mình ra tay đánh Mộ Thanh Hòa mà phía trước còn có không ít thân vệ đang trút giận vào Mộ gia. Hành động này đúng là cứng rắn.

Chỉ tính riêng giá trị của những món đồ bị đập nát thì cũng đủ để Mộ gia phải đau lòng trong một thời gian dài rồi.

Đợi đến khi bọn họ lên xe ngựa rời đi, nhìn xuyên qua cửa sổ xe, Thích Vy còn thấy có một chiếc xe ngựa vừa vặn cùng bọn họ lướt qua cửa Mộ gia, người bên trong vừa xuống xe liền có hạ nhân Mộ gia lo lắng nghênh đón, hai người đó chính là Mộ lão gia cùng Mộ phu nhân nghe tin nên vội vàng chạy về.

Thích Vy nhìn thấy Mộ phu nhân có chút quen mắt thì mới nhớ ra lúc trước ở chỗ Thái hậu vì sao lại cảm thấy xưng hô Mộ phu nhân có chút quen tai, hóa ra vị phu nhân đối nghịch VỚI nàng lúc đó lại là mẹ chồng Lục Thanh Sương!

Chậc chậc, người của Mộ gia này từ trên xuống dưới đúng là không khiến cho người ta có chút hảo cảm nào.

Mộ gia vốn muốn đem chuyện xấu trong nhà giấu đi để không cho bất cứ kẻ nào biết, nhưng sau khi Lục Bẳc Thần đại náo Mộ phủ, bọn họ muốn giấu diếm cũng không được. Rất nhanh, chuyện về thiếu khanh Quang Lộc Tự Mộ Thanh Hòa dung túng tiện thiếp hại đương gia chủ mẫu, chuyện tiếu thư Định Viền Hầu phủ sinh non đã truyền khắp kinh thành.

Kỳ thật những chuyện tương tự cũng sẽ phát sinh ở hậu trạch của một số nhà quyền quý, phần lớn một khi tra ra nguyên nhân từ kẻ nào thì kẻ đó đều sẽ bị xử lý một cách âm thầm, hoặc là trực tiếp đánh chết, hoặc là nể tình sinh con cho gia chủ mà giữ lại một cái mạng, nhưng sẽ bị đấy vào “lãnh cung” hoặc bị bán đi, tóm lại là chuyện trong nhà đều sẽ đóng cửa xử lý gọn gàng, không giống Mộ gia để chuyện lớn đến mức trở thành trò cười của người toàn kinh thành.

Hôm đó Mộ Thanh Hòa bị Lục Bắc Thần đánh một trận, liền xin nghỉ ba ngày ở nhà dưỡng thương.

Hoàng Thượng sau khi biết được tình huống thì không trách tội Lục Bắc Thần, càng không trấn an Mộ Thanh Hòa, bởi vì hắn ta cũng rất khinh thường chuyện Mộ Thanh Hòa dung túng thị thiếp. Nhất là trước khi Lục Bắc Thần đánh tới cửa thì Mộ Thanh Hòa cũng không hề có ý muốn xử lý thị thiếp, giống như chuyện cô nương Lục gia bị người ta hại đến sinh non chẳng có gì to tát, lý nào lại vậy!

Thậm chí hoàng thượng còn cố ý cho người tìm hiểu tin tức, sau khi biết Mộ Thanh Hòa bị Lục Bắc Thần đánh tới cửa mà còn cố gắng cầu tình cho ả tiện thiếp kia, còn muốn giữ lại ả bên cạnh, thế là hắn ta lại càng tức giận đến mức trực tiếp hạ chỉ bắt Mộ Thanh Hòa đình chỉ điều tra. Thánh chỉ nói rõ khi nào gã xử lý thỏa đáng việc nhà thì mới cân nhắc cho gã phục chức, nếu không, ngay cả chuyện trong nhà còn quản lý không tốt thì làm sao triều đình có thể để gã tiếp tục quản lý công việc của Quang Lôc Tư?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play