*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khi nói ra lời này, cảm xúc trong mắt Thích Vy khiến người hầu phải rùng mình theo phản xạ, vội vàng đáp: “Tất nhiên là không ạ, vương phi yên tâm, sau khi người và thế tử rời khỏi, chúng thuộc hạ vẫn chăm bón ruộng thuốc rất tốt, những dược liệu đó sinh trướng đặc biệt nhanh, không tin người có thế tới kiếm tra”.

Thích Vy nhàn nhạt nói: “Ngươi không nói bản vương phi cũng sẽ tự mình đi xem, lần này tới Ninh Thành chính là để thu hoạch đống thảo dược đó”.

Người hầu đáp lời cùng quản sự nghe vậy lập tức thở phào nhẹ nhõm, may mà bọn họ không có buông lơi! Nếu không sợ rằng tất cả bọn họ lần này sẽ toi đời thật rồi!

Năm đó Thích Vy trồng không ít loại thảo dược một hai năm thu hoạch một lần, trong thôn trang có một nhóm người thu hái được huấn luyện đặc biệt, lần này tập hợp họ lại để thu thập các loại thuốc đã trướng thành gần đây cũng không tốn quá nhiều thời gian.

Nàng vốn muốn để Cơ Vấn Thiên thích đi nơi nào thì đi, miễn là không cản trở nàng hái thuốc là được, không ngờ hắn lại nói: “Nếu đã đến thì cùng nhau tới ruộng thuốc xem xem đi, có lẽ ta cũng có thể giúp được gì đó?”

Thích Vy mang theo ánh mắt nghi ngờ đánh giá hắn từ trên xuống dưới một lượt, nhớ lại cảnh tượng hắn mỗi sáng sớm đều múa đao lộng thương liền nói: “Ngươi đánh trận còn được, nhưng hái thuốc là một công việc đòi hỏi sự tỉ mẩn, ngươi đừng lãng phí thời gian nữa”.

Cơ Vấn Thiên:

“Đi theo tới ruộng thuốc không hề gì, nhưng đừng đụng tay tới, ngươi cứ lẳng lặng đứng ở một bên làm mỹ nam là được?”

Cơ Vấn Thiên:

“Phụt”, Hình Tranh ở bên cạnh không nhịn được phì cười, nhưng sợ chọc vương gia nổi điên, lại vội vã che miệng lại.

Những người hầu và hộ vệ xung quanh đều giả bộ mất nhìn mũi mũi nhìn tâm, Thanh Đại và Hồng Liên thì quen cửa quen nẻo đi trước mớ đường.

Đi tới cánh đồng rộng lớn phía sau thôn trang, mấy người Cơ Vấn Thiên liếc mắt liền nhận ra vị trí của ruộng thuốc, so với những loại cây trồng khác xung quanh có khác biệt rất rõ ràng, hơn nữa khi đến gần hơn, không khí còn tỏa ra mùi thuốc càng thêm nồng đậm.

‘Mỹ nam’ Cơ Vấn Thiên hỏi: ‘Trong ruộng thuốc này trồng những gì vậy?”

Thích Vy xem xét tổng quát sự sinh trướng của dược liệu trong ruộng trước, sau khi xác định tất cả đều tươi tốt mới vừa chỉ vừa nói: ”Bên kia là một

mảnh nhân sâm, bên kia là hà thủ ô, khóm kia là tam thất, bán chi liên, cây ích mẫu, hoắc hương, hồng hoa,… có loại lâu năm, có những loại thì một năm liền có thể thu hoạch, có loại ta đã hái một đợt trước khi về kinh, chỗ đất trồng này năm nay tiếp tục gieo trồng, còn có thể thu hoạch”.

Lần này trớ lại Ninh Thành, bất luận là cây một năm hay lâu năm, mùa này có thể thu gom hết toàn bộ mang đi!

Nói là làm, Thích Vy đã kêu người lấy trang phục chuyên dụng tới, sắn cao tay áo, cũng không nói nhảm vô ích nữa!

Mấy năm nay nàng thu mua không ít dược liệu, đừng tướng rằng cái gì ớ cố đại cũng hàng thật giá thật, chất

lượng những dược liệu được bày bán ở cửa tiệm ngoài kia cũng không đồng đều, hoặc là chưa được sấy khô hoàn toàn, hoặc là bảo quản lâu bị ấm trớ lại, nàng đã mua phải thuốc có vấn đề không phải chỉ một lần.

Phải tìm nhà cung cấp nguyên liệu làm thuốc đủ tin cậy, vì nàng không định kinh doanh tiệm thuốc, nhu cầu chênh lệch quá nhiều, hơn nữa nàng của trước đây cũng không tiện hành động quá lố, còn không bằng tự mình trồng, chủng loại, chất lượng, số lượng đều có thể tự mình kiểm soát.

Một khi nếm được ‘vị ngọt’ của dược liệu mà mình trồng liền không thể kiềm lại.

Không thấy một nửa hoa viên phía sau Dục vương phủ đều đã bị nàng cái tạo thành ruộng thuốc, hương hoa ngào ngạt nay trớ thành mùi thuốc thoang thoảng, phong cách không biết có bao nhiêu kỳ quái sao?

Khi Thích Vy dẫn Thanh Đại Hồng Liên và A Tứ thu thập dược liệu, Cơ Vấn Thiên đứng canh gác cách đó không xa như đã định, quản sự của biệt trang thì ở một bên chờ lệnh bất cứ lúc nào.

- NhayHo.Com

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play