ôi trời mẹ ơi, đúng là nghĩ quá nhiều rồi, còn chèn ép mình? Sao không ngông chết luôn đi!
“Ta nói này Thích phu nhân, e rằng ngươi lầm rồi…”, ánh mắt Thích Vy đầy vẻ giễu cợt: “Cho dù vào cung thành tú nữ thì cũng chỉ mới là tú nữ thôi, muốn chèn ép ta ấy à? Người có thể sánh ngang thân phận với ta, thậm chí phấm cấp cao hơn ta trong cả hậu cung, ngoài Thái hậu, Hoàng hậu ra thì chỉ có một mình Vệ quý phi thôi”.
Một con nhóc miệng còn hôi sữa mẹ như Thích Cẩm Nhã, ai cho lá gan dám so sánh bân thân với quý phi?
Tạ An Như suýt nữa bị những lời thẳng thừng như tát vào mặt bà ta của Thích Vy làm cho cứng họng, Thích Bá
Hàn không chịu được nữa, tức giận nói: “Sao ngươi có thể nói muội muội của mình như thế! Với xuất thân nhà họ Thích, vừa vào cung là sẽ có phẩm cấp Mỹ nhân, thậm chí cũng có khả năng cao hơn như phân vị Tiệp dư, nếu sau này có thế sinh một trai một gái thì địa vị sẽ cao hơn nữa”.
Thích Vy lạnh nhạt nhìn Thích Bá Hàn: “Thế thì có liên quan gì với ta à?
Nếu các ngươi đã tự tin như thế, chỉ cần đưa Thích Cấm Nhã vào đấy là được, cần gì phải gọi ta đến đây?”
Thích Bá Hàn biết trưởng nữ này của mình oán hận họ thế nào nên dứt khoát không vòng vo với nàng nữa, đanh mặt nói: “Ta gọi ngươi đến đây là hy vọng ngươi sẽ không làm khó dễ, cản trở con đường vào cung của Nhã Nhi, hai người tốt xấu gì cũng là tỷ muội, chẳc ngươi cũng mong muội muội có một chốn nương thân tốt”.
Thích Vy thầm nghĩ, nếu nàng nói “ta không muốn”, Thích Bá Hàn có tức hộc máu không nhỉ!
Ngẫm nghĩ một lúc thì vẫn thôi.
Nàng vừa đến, Thích Bá Hàn đã lên máu, truyền ra ngoài không biết còn bôi bác nàng thế nào nữa.
NÓI đến chuyện này cũng rất thú vị, nhà kẻ khác có người ở trong cung như nàng thì chắc chắn sẽ hy vọng nàng giúp đỡ nhiều hơn, cố gang để tủ nữ vào cung lấy được địa vị cao, chiếm ưu thế trước, nhưng đến nhà họ Thích thì ngược lại, chỉ mong nàng đừng gây rắc rối khiến cho Thích Cấm Nhã bi loai bỏ.
“Nghe nói quan hệ giữa ngươi và Hoàng hậu rất tốt, nếu có thế, hãy nói tốt vài câu giúp Nhã Nhi trước mặt Hoàng hậu”, Tạ An Như bèn nói thêm: “Nếu có thể được phong thẳng lên làm phi tần thì tốt quá”.
Thích Vy cười nhạo, nói có sai đâu nào, quả nhiên vẫn muốn nàng giúp cơ.
Còn phong thẳng lên làm phi tần, sao ngươi không lên trời luôn đi?
Mặc dù Hoàng đế của Đại Ân – Cơ Vô Dạ có rất nhiều “vợ”, nhưng hiện giờ trong cung chỉ có ba trong tứ phi còn sống và mang phẩm cấp Phi, những người khác cao nhất cũng chỉ là Tân, hơn nữa, nghe nói trong số đó còn có người ở bên cạnh Cơ Vô Dạ từ khi hắn ta vẫn là Thái tử.
Nghe Thích Vy nói câu này, Tạ An Như bèn bảo: “Chẳng phải trong tứ phi đó còn trống một đó à? Thanh phi đã mất từ lâu, vừa lúc Nhã Nhi thay vào”.
Thích Vy cười nhạo: “Ngươi có gan nói mấy lời này trước mặt Tam hoàng tử không?”
Vẻ mặt Tạ An Như cứng đờ.
“Cho dù Thanh phi đã chết nhưng người ta cũng được truy phong tứ phi, còn sinh Tam hoàng tử cho Hoàng thượng, ngươi nghĩ Thích Cẩm Nhã có thế thay thế được à?”, đúng là ngu ngốc hết chồ nói.
“Hơn nữa…”, Thích Vy nghiêng đầu nhìn Tạ An Như: “Tại sao ta phải nói tốt cho nàng ta? Có lợi ích gì cho ta?”
Tạ An Như nhướng mày, do dự hồi lâu mới cắn răng nói: “Ngươi muốn lợi
ích gì? Chỉ cần đừng quá đáng…’
Thích Vy cười nhạo, cái gì gọi là đừng quá đáng? Tiêu chuẩn do ngươi tự đặt ra sao?
Thái độ cầu xin người khác giúp đỡ này… quả nhiên là làm phu nhân nhà họ Thích lâu quá rồi nên cũng không biết cúi đầu là gì.
Nhưng… mắt Thích Vy sáng lên, đây có lẽ là một cơ hội tốt.
Thật ra, nếu Thích Bá Hàn và Tạ An Như không đến tìm nàng nói chuyện Thích Cẩm Nhã thì dù sau đó có biết, nàng cũng không thèm gây phiền phức cho Thích Cẩm Nhã đâu.
Sau này đối phương sống như thế nào cũng là chuyện của nàng ta.
Nếu Thích Cẩm Nhã có thể trèo lên được Phi vị nhờ vào thực lực của mình, nàng vẫn bái phục nàng ta.
“Nếu đã nói đến nước này, ta còn cố chấp thì quá không có tình người. Vậy thế này đi, chỉ cần các ngươi trả lại đồ cho ta, ta sẽ đồng ý không gây chuyện với Thích Cẩm Nhã, nếu không… Chỉ cần ta mách cho Hoàng hậu biết nhân phẩm của Thích Cẩm Nhã thấp kém như thế nào, tệ hại đến đâu, vì để sau này hoàng cung được yên ổn, e là dù gia cảnh có tốt đến mấy, Hoàng hậu cũng sẽ có cách chặn con đường vào cung của nàng ta mãi mãi”.
“Ngươi không thể làm thế!”, Tạ An Như lo lắng nói.
Thích Vy bình tĩnh nói: “Vậy thì trả lại đồ mà ta muốn đi”.
Thích Bá Hàn nhíu mày hỏi: “Ngươi muốn thứ gì?”
Thích Vy: “Hồi môn mà mẫu thân ta đế lại năm đó”.
Tạ An Như biến sắc: “Không được”.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT