《Chỉ Cần Ánh Trăng Là Đủ Rồi- Calantha》
Chuyện kéo đến quá bất ngờ khiến chị gái không kịp trở tay.
Tuy đã từng nghe Trì Dữu nói qua, nhưng Trí Thiến không hy vọng cô sẽ
làm thật.
Dù sao thì cô ấy cũng đã từng thấy hai người họ thể hiện tình cảm, hơn
nữa Trì Thiến là người từng trải, cô ấy có thể khẳng định chắc chắn em gái của
mình thật lòng thích Sầm Lý.
Nhưng cuộc tình này lại có quá nhiều thứ trắc trở.
Thế là Trì Thiến chỉ im lặng mà không nói gì.
Khi hai người cùng nhau đến bệnh viện, bố Trì đã tỉnh lại, bác sĩ đã kiểm
tra cho ông ấy. Mặc dù giữa cuộc phẫu thuật xảy ra một số vấn đề nhưng tới cuối
cùng ca phẫu thuật đã kết thúc thành công.
Lúc này hai chị em hoàn toàn yên tâm, họ khuyên mẹ Trì mau chóng về nhà
nghỉ ngơi, hôm nay hai chị em sẽ ở lại bệnh viện chăm sóc cho bố.
Tác dụng của thuốc mê vẫn còn, bố Trì vẫn còn thức để làm kiểm tra,
nhưng sau khi kiểm tra xong đã mau chóng ngủ thiếp đi mất. C a l an t h a - T Y
T
Ban đêm, bệnh viện màu trắng trông hơi ảm đạm, từ sáng đến giờ hai chị
em vẫn chưa có thời gian để ăn, vì vậy Trì Thiến đưa Trì Dữu đến một nhà hàng
nhỏ gần bệnh viện để lấp đầy dạ dày của cả hai.
Mùa xuân ở Đồng Châu vẫn còn lạnh, Trì Dữu gọi một bát mì nóng, ngồi
trong nhà hàng ăn xì xụp.
"Anh chàng vạn người mê kia chính thức trở thành bạn trai cũ rồi
sao?" Trì Thiến hỏi: "Không phải chị kêu em nói chuyện nghiêm túc với
cậu ấy sao? Nói đến nước này rồi, hai người vẫn không nói chuyện với nhau
sao?"
Trì Dữu kể cho Trì Thiến nghe về những chuyện xảy ra gần đây.
Sau khi Trì Thiến hiểu ra, cô ấy cau mày, hỏi: "Vậy bây giờ em là
vì bạn gái trước đây của cậu ấy sao?"
"Không phải."
Tại sao ai cũng nghĩ là do bạn gái trước nhỉ? Nhưng mà thật ra đâu phải
vậy.
Trì Dữu nuốt nước miếng, nói một cách hỗn loạn: "Anh ấy đã gửi tin
nhắn giải thích với em rằng Từ Như Nguyệt không phải là bạn gái của anh ấy.
Nhưng thật ra, dù cô ấy và Sầm Lý đã từng yêu đương với nhau trước đây thì đó
cũng là chuyện bình thường. Nói tóm lại không liên quan gì đến Từ Như Nguyệt hết."
"Ồ..." Trì Thiến càng chẳng hiểu gì: "Vậy em tính sao?
Không phải em đã thích chàng trai vạn người mê của em à?"
Trì Dữu đang ăn mì nên không kịp trả lời, Trì Thiến miệng mồm lanh lẹ tự
mình đoán luôn.
"Lẽ nào là vì muốn chơi lớn với người khác?"
Trì Thiến lắc lắc cái đầu, chắc chắn không phải vậy đâu.
Ba chữ "bạn gái cũ" chẳng có ý nghĩa gì hết, cho nên mấy cái
chơi lớn gì đó cũng chả có gì phải để tâm hết.
Điều quan trọng là Sầm Lý có thích em gái mình hay không.
Dù sao, Trì Thiến cảm thấy hai người họ nhất định rất thích nhau, cho
nên cô ấy thực sự không hiểu tại sao Trì Dữu lại đột nhiên tỉnh táo và cởi mở
như vậy.
Điều này thật sự không phù hợp với hành vi và logic suy nghĩ của con
người.
"Không, không hề." Trì Dữu cuối cùng cũng ăn xong mì, cô nhấp
một ngụm trà nóng, nói: "Chị, chị có biết không? Hôm nay anh ấy đã gửi rất
nhiều tin nhắn cho em, anh ấy muốn giải thích chuyện của Từ Như Nguyệt cho em
hiểu, cũng muốn giải thích về chuyện chơi lớn với người khác."
Dừng lại một chút, Trì Dữu chớp chớp mắt, cười nói: "Em không nghĩ
có một ngày sẽ nhận được nhiều tin nhắn từ anh ấy như vậy. Ba năm cấp ba, em
chưa từng nói chuyện với anh ấy dù chỉ một câu. Lúc nhìn thấy hàng loạt tin nhắn
của anh ấy, nói thật, em cũng cảm thấy khá thành tựu."
"..."
Ngay cả người trong mộng cũng bị cô đá, vậy mà cái đứa ngốc này vẫn có
thể cười được.
Trì Thiến: "Thế này không tốt sao? Điều đó chứng tỏ cậu ấy thật
lòng quan tâm đến em, dù sao cậu ấy đã lên tiếng giải thích cho em hiểu. Nếu em
tức giận thì gọi điện mắng cậu ấy một trận té tát là được rồi. Chưa chào hỏi gì
đã xóa người ta đi mất, em đúng là con bé ngốc mà."
"Đâu phải vì em cáu kỉnh nên mới xóa anh ấy đi đâu. Là do em muốn
xóa sổ anh ấy đấy chứ!"
Trì Dữu mím môi, đột nhiên không chút suy nghĩ hỏi: "Chị này, chị
có còn nhớ không? Trước khi em và Sầm Lý ở bên nhau, chị có hỏi em tại sao
không theo đuổi anh ấy, em nói em không muốn trông chờ vào anh ấy nữa, chị có
nhớ không?"
Trì Thiến nhớ lại, hình như đúng là có chuyện này thật, nói:
"Nhưng đó là lúc còn học cấp ba, bây giờ em đâu có trông ngóng gì cậu ấy nữa."
Trì Dữu lắc đầu.
"Nếu như em không trông ngóng anh ấy thì mấy ngày nay em đã không
bị Từ Như Nguyệt kia nhảy vào gây khó dễ rồi, nhưng em thật sự không quan tâm đến
chuyện đã xảy ra giữa anh ấy và Từ Như Nguyệt."
Cô bình tĩnh phân tích lòng mình: "Điều em quan tâm chính là cái vẻ
hèn mọn yếu đuối của mình trong ba năm học đó."
Trì Thiến không nói gì, chỉ ngồi đó yên lặng lắng nghe cô nói.
"Anh ấy biết em đã phải lòng anh ấy khi còn học cấp ba." Trì
Dữu thở dài nói: "Em tức giận là vì chuyện này. Anh ấy rõ ràng đã biết,
nhưng lại giả vờ như không biết. Anh ấy hành xử như vậy khiến em cảm thấy mình
như một đứa ngốc."
Trì Thiến hỏi: "Vậy em có hỏi cậu ấy vì sao lại giả vờ không biết
không? Có lẽ cậu ấy có lý do đặc biệt nào đó."
Trì Dữu lắc đầu: "Em không có hỏi."
"Có hỏi thôi em cũng không hỏi người ta, cứ thế đột ngột phán người
ta tội tử hình."
Trì Dữu chớp chớp mắt: "Không có gì đột ngột hết. Chẳng phải em đã
nói với chị em sẽ chia tay với anh ấy ngay sau khi về quê sao?"
Trì Thiến: "..."
Hình như có nói.
"Không phải, nhưng chẳng phải em cũng yêu cậu ấy sao? Vậy thì cần
gì phải chia tay. Tiếp tục hẹn hò không được sao?"
Trì Dữu gật đầu: "Đương nhiên là được, nhưng mà..."
"Nhưng mà cái gì?"
"Em thích anh ấy, nhưng bây giờ anh ấy đã biết rằng trước đây em
có tình cảm với anh ấy, cho nên bây giờ không được nữa."
"Ý em là gì?"
"Bởi vì có nghĩa là giữa em và anh ấy sẽ không công bằng với nhau.
Chẳng phải chị từng nói với em để có một mối quan hệ thoải mái, giữa hai người
phải bình đẳng với nhau."
Cô thích Sầm Lý, thậm chí còn hơn cả khi cô còn học cấp ba nữa, nhưng nếu ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.