Chỉ Cần Ánh Trăng Là Đủ Rồi- Calantha

Bố đã xảy ra chuyện gì rồi sao?

Nếu cô muốn gặp người đàn ông mà cô quan tâm nhất trên đời này, người đó chắc chắn không phải là Sầm Lý, mà chính là bố của cô.

Không người đàn ông nào có thể so sánh được với tình yêu mà bố cô đã dành cho cô từ khi cô còn nhỏ.

Bố cô đã xảy ra chuyện, cho nên tất cả những người đàn ông khác đều bị cô gạt sang bên.

Bao gồm cả Sầm Lý.

Cả người Trì Dữu sững sờ, tới khi nhận ra những gì Trì Thiến nói, cô không kịp nghĩ tới bất cứ điều gì khác, cũng không có thời gian quan tâm đến mấy chuyện tình cảm rắc rối của mình, chỉ vội vàng cúp điện thoại chạy thẳng lên văn phòng của cấp trên.

Lúc xin nghỉ phép, giọng Trì Dữu run rẩy dữ dội.

Cấp trên hơi sửng sốt, vội gật đầu bảo cô mau nhanh chóng về quê, có việc cần sẽ gọi cho cô.

Trì Dữu nói lời cảm ơn và quay trở lại nơi làm việc của mình để thu dọn đồ đạc.

Cô vội vàng thu dọn qua loa, Mạnh Tuyền hoảng hốt khi thấy cô còn cho cả mấy thứ thường để ở văn phòng cho hết cả vào túi mang đi.

"Dữu Tử, thế này là..."

"Tớ phải về quê." Trì Dữu vừa nói vừa không ngừng di chuyển: "Khi nào tớ về đến nhà sẽ gọi điện cho cậu."

Mạnh Tuyền gật đầu, trong lòng như đoán được chắc ở quê nhà đã xảy ra chuyện gì đó.

Vì không hiểu tình hình nên Mạnh Tuyền cũng không biết nên hỏi thế nào. C a l an t h a - T Y T

Bây giờ nên đợi Trì Dữu bình tĩnh lại trước đã, sau đó hỏi thăm cũng không muộn.

Mạnh Tuyền thấy cô vội vàng rời đi, vừa rồi cô lên lầu tìm Sầm Lý, không biết hai người có nói chuyện hay không, cô ấy do dự hỏi: "Cậu về quê, còn chỗ Sầm Lý thì sao?"

Khi Trì Dữu nghe thấy cái tên này, cảm xúc vốn đã kìm nén lại bùng phát trở lại, cô phản bác lại: "Anh ấy thì liên quan gì đến chuyện của tớ chứ?"

Mạnh Tuyền chớp chớp mắt, không dám hỏi nữa.

Lúc này Trì Dữu nhận ra bản thân lúc nãy đã hơi mất khống chế, cô thở dài chớp mắt, sau đó hạ giọng xin lỗi: "Thật xin lỗi, tớ không cố ý hung dữ với cậu, nhưng bố tớ..."

"Không sao, không sao, bố cậu nhất định không sao đâu. Dữu Tử, cậu mau về nhà đi, nếu có gì chưa kịp làm xong có thể nhắn tin cho tớ, tớ sẽ xử lý giúp cậu cho."

Trì Dữu cảm ơn, sau đó vội vàng rời khỏi công ty.

Nhìn cô vội vã quay lưng, Mạnh Tuyền lộ vẻ lo lắng, lúc này anh Hứa vừa hay đi tới, nhìn thấy Trì Dữu vội vã bước đi như vậy, anh ấy lấy làm lạ, hỏi: "Tiểu Trì đi đâu vậy?"

Quy định nơi làm việc là không nói về những vấn đề cá nhân giữa các đồng nghiệp.

Về chuyện riêng tư của mình, Trì Dữu chỉ nói với Mạnh Tuyền, cho nên Mạnh Tuyền đương nhiên phải giữ bí mật cho cô, thế là cô ấy chỉ nói ngắn gọn: "Nhà cô ấy có việc nên xin phép nghỉ."

Sau khi tống khứ được anh Hứa đi, Mạnh Tuyền cảm thấy cô ấy không thể cứ ngồi yên mà không làm gì.

Cô ấy không thể giúp Trì Dữu giải quyết công việc gia đình, nhưng cô ấy vẫn có thể giúp cô chuyện của Sầm Lý.

Cô ấy đến bộ phận kỹ thuật để tìm Sầm Lý, nhưng Sầm Lý vẫn chưa đến công ty, Vương Khải Ninh cũng vậy, những người khác hỏi cô ấy Trì Dữu bị làm sao, nhưng Mạnh Tuyền chỉ lắc đầu mà không nói gì.

Cô ấy không có thông tin liên lạc trực tiếp của Sầm Lý, thế là cô ấy đành phải liên hệ với Vương Khải Ninh.

Đêm qua Vương Khải Ninh uống rượu cho nên hôm nay lỡ mất đồng hồ báo thức. Chỉ sau khi Mạnh Tuyền gọi điện thoại, anh ta mới mở mắt rời khỏi giường.

"Chết tiệt! Muộn quá rồi!"

Có tiếng tút tút vang lên trong điện thoại, Mạnh Tuyền cất điện thoại đi, đợi Vương Khải Ninh im lặng cô ấy mới bảo anh ta mau chóng liên lạc với Sầm Lý.

Vương Khải Ninh: "Có chuyện gì vậy? Vội vội vàng vàng như vậy, chẳng lẽ Sầm Lý nợ tiền cô à?"

Mạnh Tuyền chửi rủa vài câu, sau đó lại lảm nhảm vài câu, Vương Khải Ninh sửng sốt một hồi, cuối cùng chỉ nghẹn ra một từ: "Cái gì?"

Cô ấy lười nói nhảm với Vương Khải Ninh nên chỉ ném ảnh chụp màn hình cho anh ta xem.

"Bài viết phàn nàn về một người phụ nữ do bạn gái cũ của Sầm Lý soạn, anh có thể đọc thử."

Sau khi xem ảnh chụp màn hình, Vương Khải Ninh chỉ im lặng không nói gì.

"... Từ Như Nguyệt đang nói về Trì Dữu và Sầm Lý sao? Trì Dữu cũng là bạn học cấp ba của họ?"

"Anh hỏi tôi tôi biết hỏi ai đây? Vấn đề không nằm ở chỗ bạn học cấp ba, mà là bài văn ngắn này, được chưa hả? Chỉ thiếu chút nữa hai người họ nổi tiếng khắp chốn luôn!" Mạnh Tuyền gay gắt nói: "Chết tiệt, cũng may bạn gái cũ này còn chút lý trí, không đăng bài viết lên tài khoản blogger của mình. Không ai trong công ty biết gì về nó hết, nếu không phải tôi quên hủy liên kết tài khoản với cô ấy, có khi tôi cũng không quét ra được."

Giọng điệu của Vương Khải Ninh không được tốt lắm: "Lý trí cái khỉ gió ấy."

"Tài khoản của cô ấy là tài khoản chính, cô ấy đã sử dụng nó lúc còn đi học rồi. Những người hâm mộ trên mạng của mấy người không biết về nó, nhưng bạn cùng lớp chúng tôi đều liên kết với tài khoản của cô ấy."

Mạnh Tuyền kinh ngạc há to miệng.

"...Bây giờ cô ấy đăng nó lên tài khoản phụ, chẳng phải tất cả bạn học của mấy người có thể nhìn thấy bài viết đó sao?"

"Cô ấy bị điên rồi chắc, cố ý đăng lên tài khoản phụ để dằn mặt bạn trai cũ à?"

Lúc này tâm tình của Vương Khải Ninh cũng rất phức tạp, vội liếc nhìn nhóm trò chuyện.

Chắc chắn, ai đó trong nhóm bạn cùng lớp của họ đã chụp được ảnh của Từ Như Nguyệt.

[Bài viết ngắn của Từ Như Nguyệt có ý nghĩa gì?]

[Mối tình đầu tiên mà cô ấy đề cập đến chắc là Sầm Lý đó.]

Điện thoại di động rung liên tục, ảnh hưởng rất lớn đến sự an toàn khi lái xe, nhưng vào thời điểm này, trên trục đường chính đông xe qua lại đã xảy ra một vụ tai nạn giao thông. Tiếng còi và tiếng huýt sáo của cảnh sát giao thông cứ vang lên không ngừng.

Chiếc xe chầm chậm di chuyển trên đường như một con ốc sên, sau khi đạp phanh lần nữa, Sầm Lý tặc lưỡi, gấp rút xoay vô lăng.

Nhấc điện thoại lên, cuộc trò chuyện nhóm đã được thiết lập sẵn chế độ không làm phiền có vẻ đang rất sôi nổi, nhưng anh không có tâm trạng để nhấp vào xem, anh bấm máy gọi điện trực tiếp cho Trì Dữu.

Không ai trả lời, anh định gửi tin nhắn cho cô, nhưng đột nhiên Vương Khải Ninh gọi điện thoại đến làm gián đoạn việc soạn tin của mình, thế là anh đành phải bắt máy trước.

Hôm nay dường như không ai muốn cho Sầm Lý cơ hội nói chuyện, vừa bấm nút kết nối, Vương Khải Ninh ở đầu bên kia đã hét lên: "Cậu đã nhìn thấy bài viết trong nhóm bạn học của chúng ta chưa?"

"Từ Như Nguyệt không biết phát điên phát khùng cái gì, đăng một đống bài bịa đặt trong tài khoản phụ, nói cái gì mà cậu và Trì Dữu là bạn học cấp ba với nhau, không biết cô ấy đang làm cái trò mèo gì nữa? Một đống fan hâm mộ cuồng nhiệt của cô ấy lao vào mắng mỏ cậu và Trì Dữu đó. Cậu đã đến công ty chưa vậy? Tới rồi thì mau chóng hack cái tài khoản phụ của cô ấy rồi xóa bài đăng trong đó đi."

Vẻ mặt Sầm Lý chìm xuống, anh lại mở nhóm chat đã bị mình bỏ quên lúc nãy.

Ảnh chụp màn hình thu hút sự chú ý của người nhìn, ngoài ra còn có những câu hỏi tò mò từ mấy học sinh trong nhóm.

Sầm Lý nhăn mày lại thật chặt, lạnh lùng nói: "Mau đưa số điện thoại của Từ Như Nguyệt cho tôi."

Sau khi cúp điện thoại, Vương Khải Ninh nhanh chóng gửi cho anh một dãy số.

Lúc này, giao thông bắt đầu thuận lợi hơn, Sầm Lý nhấn loa ngoài và ném thẳng điện thoại vào ghế lái phụ.

Mười giây sau, cuộc gọi được kết nối.

Từ Như Nguyệt: "A lô?"

Không muốn chậm trễ một lời nào với cô ấy, Sầm Lý hỏi thẳng: "Xóa ngay những thứ đó rồi mau chóng xin lỗi công khai đi."

Từ Như Nguyệt nhanh chóng hiểu ý của Sầm Lý, cô ấy im lặng một lúc lâu, sau đó nói bằng giọng điệu chế giễu: "Sầm Lý, lần đầu tiên trong đời anh chủ động gọi điện cho em chỉ để nói với em chuyện này thôi sao?"

Không đợi Sầm Lý lên tiếng, Từ Như Nguyệt lại nói: "Xóa thì có thể, nhưng anh phải đến khách sạn tìm em, chúng ta nói chuyện đàng hoàng với nhau."

Nhưng Sầm Lý lập tức từ chối: "Không cần gặp mặt."

Từ Như Nguyệt hỏi: "...Cái gì? Sợ bạn gái của anh ghen tị với bạn gái cũ là em sao?"

Gân xanh nổi rõ trên mu bàn tay đang nắm vô lăng, Sầm Lý mím chặt môi, sự kiên nhẫn cuối cùng cũng biến mất.

Trước đây, anh luôn quan tâm đến tình bạn giữa các bạn học, chỉ cần họ không quấy rầy đến cuộc sống riêng anh của anh, anh sẽ luôn cố gắng đáp ứng những gì có thể.

Nhưng lúc này anh đã hoàn toàn mất kiên nhẫn, lạnh lùng hỏi: "Cô mà cũng được xem là bạn gái cũ của tôi sao?"

"Tại sao em lại không được chứ?" Từ Như Nguyệt cao giọng phản bác: "Lúc học lớp mười hai, em đã lấy hết can đảm để tỏ tình với anh trước mặt mọi người. Chẳng phải lúc đó anh đã hứa với em sao? Khi anh còn là sinh viên năm nhất, anh bị mấy cô sinh viên khác treo thư trên tường tỏ tình, suýt chút nữa bị người ta phát hiện ra bố mình là phó bí thư thành ủy, nếu biết được chắc chắn sẽ nói anh dựa vào quan hệ con ông cháu cha và quan hệ của bố để theo học tại đại học Thanh Hoa. Là em đã giúp anh xử lý những đứa sinh viên đó. Coi như phớt lờ những tin đ�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play